Vừa đi tác nghiệp ở Đại sứ quán về. Không quen mặc sơ mi cravat nên ngợp thở gần chết. Ra khỏi Đại sứ quán cái tháo luôn cravat ra, cởi phăng luôn cái cúc áo rồi hổn hển thở. À, nhìn lãng mạn không? Hehehe
Cách đây hơn một năm, tôi làm việc ở một kênh radio trực tuyến. Công việc hàng ngày của tôi là biên tập chương trình, diễn đọc và kiêm luôn làm hậu kỳ âm thanh. Thưở đó, tôi công nhận là mình lãng mạn, văn vẻ hoa mỹ. Tính chất của chương trình radio mà tôi làm là talk show nên lời lẽ cứ phải mềm mại để dễ đi vào lòng người. Thêm vào đó, sở thích design, chụp ảnh cùng việc hay đàn đúm với đám designer khác nên cái tính nghệ sĩ và sự lãng mạn như được bồi đắp. Giọng văn tôi viết trên radio cứ thế mà uốn éo, đẹp dịu dàng nhưng không chói loá.
Chia tay radio, tôi khởi động sự nghiệp phóng viên của mình. Mảng chính mà tôi viết là chính trị. Thế là, suốt mấy tháng liền tôi uốn ngòi bút của mình cho thẳng tưng theo hướng chính trị. Hết đảo chính, biểu tình cho đến bạo động. Thấy gì viết đó. Tin càng cô đọng càng tốt, câu cú càng tránh những từ hoa mỹ, văn vẻ càng tốt. Thời gian làm việc bận rộn cũng làm cho tôi chẳng còn thời gian lên blog viết nhật ký. Thế là giọng văn tôi chai sạn dần, cứng dần và dường như khó bẻ cong. Nhưng tôi chẳng nhận ra điều đó cho đến một ngày...
Tôi được giao phỏng vấn một diễn viên phim hành động nổi tiếng thế giới. Kết thúc buổi phỏng vấn, tôi hí hửng về nhà viết một bài hoành tráng rồi gửi cho người phụ trách mục liên quan ở toà soạn. Đọc xong bài, tôi nhận được một câu thẳng tưng như chính cái lối viết của mình vậy: "Mày viết nam tính quá, chả hoa mỹ gì cả". Tôi lý luận: "Ừ thì biết viết mảng văn hoá cần văn vẻ tí nhưng đây là diễn viên hành động, cứng rắn tí cũng hay". Không ăn thua, bài viết của tôi được chị biên tập giúp gọt dũa lại, thêm khăn choàng lông thú, khuyên tai, dây đeo cổ, v.v... Bài viết được đăng. Nhìn lại thấy nó trơn tru hơn bài viết gốc của tôi thật. Một lần khác, một đồng nghiệp mà tôi chưa có dịp diện kiến dung nhan vào blog của tôi và... miệng chữ O mồm chữ A bảo rằng thấy bài tôi viết trên báo tưởng tôi là một ông cụ, ai ngờ xì tin thế kia. Sang ngày hôm sau, cô đồng nghiệp này đọc một bài báo khác của tôi và nói với tôi rằng: "Tít nghe rất chi là câu khách mà đọc nội dung thì... bác học quá". Ôi trời ơi.
Và thế là tôi quyết định mở rộng lĩnh vực mình viết ra các đề tài về văn hoá, ẩm thực, kiều bào, v.v... Tôi đã cố gắng uốn cong ngòi bút của mình. Tuy nhiên, như việc bẻ một thanh sắt thẳng, tôi gồng hết sức nhưng nó cũng không cong như ý muốn. Vì không cong được nên nó cứ như hình zig zag. Bài viết mà tôi cố viết văn vẻ đọc xong cứ lục khà lục khục. Cứng chả ra cứng, mềm chẳng ra mềm. Hồi xưa khi chấp bút viết cái gì, ong bướm cứ thế bay vào đầu, chả cần ngợi lâu. Thế mà bây giờ cố nặn một chữ hoa mỹ cũng là chuyện khó.
Ôi, lãng mạn ơi... chạy đi đâu rồi?
Vầng, làm hàng dỏm =))
Trả lờiXóamày chịu khó viết blog nhảm nhìu vào là wen lại àh haha
Trả lờiXóanhi`n mặt giống Châu tinh Trì wa' pa
Trả lờiXóaý nói tao đẹp trai hả?
Trả lờiXóaChuyện này phải xảy ra thôi, nhưng em ko tin anh ko tiì lại được chất lãng mạn. cứ đợi. Em cũng đợi xem anh viết lãng mạn là thế nào, keke!
Trả lờiXóap/s: entry này cũng viết theo văn phogn zig zag thì phải! :|
càng ngày càng xâu' T_T
Trả lờiXóalãng mạn của anh nó chạy vào ... túi em ^^. Sắp lên thăm anh trai nà, ráng sắp xếp nha anh, lâu quá rùi oaoaoaoa
Trả lờiXóaThế là mót yêu đấy sếp =)) haha, bệnh này em rành mà vô fương chữa =)) haha
Trả lờiXóaMà điệu quá cơ, cái mặt ngày càng sexy nhớ, xong rồi cái tướng tháo caravatt cũng rất chi nà ... chào mời =))
Trả lờiXóa@Lana: Em gái nơi phương xa sắp lên thăm anh trai à? <<< Lãng mạn chưa? :D
Trả lờiXóa@David: "mót" là một từ dạo này anh hay dùng và cũng rất chi là... lãng mạn 555555
@Thư ký: Nói 1 cách lãng mạn là sếp đang... làm hàng đấy... hehehe
Trông anh khác quá cơ
Trả lờiXóahè hè ;_). Tập viết "Chào buổi sáng" nhiều vào là từ từ hết cong thui
Trả lờiXóaĐâu nhất thiết phải bẻ tới bẻ lui ngòi bút làm gì cho mệt nhỉ? Em nghĩ khi đã viết từ cảm xúc thật của mình thì bài viết sẽ tự động có sức hấp dẫn thôi. Lời lẽ bay bổng mà cảm xúc trống rỗng thì chẳng giúp được gì. Anh là nhà báo chứ đâu có phải là nhà văn đúng không nè :)
Trả lờiXóaP/S: đề nghị từ giờ trở đi anh Frankì chụp hình ở góc độ này thôi nhen, nhìn rất chi là "kool" :D
ối giời, nghe radio chán phèo ;))
Trả lờiXóaThế mà có người yêu nó say đắm đấy hehehe. Biết đang nói ai rồi chứ? :)
Trả lờiXóapose hình lúc nào cũng mỗi 1 kiểu: ưỡn cằm dưới, môi hờ hững, mắt lờ đờ vẻ lạnh lùng
Trả lờiXóa