Thứ Năm, 29 tháng 11, 2007

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2007

Phan Ý Ly vượt cạn...




12h45 phút trưa hôm qua, bạn Phan Ý Ly đã sinh hạ một bé trai nặng 3,2 kg tên là Dyave (nghe đâu bạn Ly đọc là "điêu", và được ghép từ chữ Dave và Y trong chữ Ly). Thằng cháu mình (tự nhận) có nickname là Dino, nghĩa là khủng long. Ly bảo Dino là... "hàng khủng". Hahaha. Hôm qua Bangkok mưa to dã man, mình đang gợi ý đặt tên cho bé là Vũ (là Mưa). Nhưng ky bảo nếu mà đặt tên Long Vũ dễ đọc nhầm thành... Lông Vũ lắm.


Tình hình là bạn Ly đi đẻ mà rất nhí nhảnh. 10h tối hôm trước vỡ... ối. Còn nhắn tin cho mình khoe là sẽ đẻ trong vòng 12 tiếng nữa. Bạn ấy cho biết chồng đang dọn đồ để chuyển vào bệnh viện còn bạn ấy thì lo trang điểm để đi đẻ cho... xinh. Thế là trưa hôm qua bạn ấy đã đẻ dưới nước theo phương pháp cực kỳ tự nhiên.


Mà buồn cười. Hồi bé 2 đứa ở cạnh nhà nhau toàn lôi nhau ra chơi trò bố-mẹ-con. Bị người lớn mắng suốt vì... chơi dại.

___________________


Hôm nay 20.11. Hôm qua thằng em nhắn trên Yahoo! bảo là chúc mừng anh giai nhân ngày 20-11. Hiểu ý em giai. Nhưng anh x thích làm thầy của em. Làm anh sướng hơn. Suốt ngày sai đấm lưng (Ôi chết, dạo này nói bậy quá)

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2007

Một vụ tương tự vụ Nguyễn Thị Bình ở Thái Lan

Bài đăng trên Thanh Niên Daily ra ngày 10.11.2007 (số 41)

Phần text bên dưới



Anti-slavery law in Thailand

BY VIET PHUONG

(TN-BANGKOK) The local case this week of 21-year-old Nguyen Thi Binh, who was allegedly kept prisoner and tortured for 13 years, bares a horrible resemblance to a story in Thailand early this year when a Bangkok woman was sentenced to 10 years for treating her 13-year-old maid as a slave for a year.

In 2003 the Thai courts found Bangkok businesswoman Wipaporn Songmeesap, 50, hired a 13-year-old girl, nicknamed Chand, as a maid. Chand was force to work for the family of five from 4 a.m. until midnight without days off.

The girl was ordered to clean the house, do laundry, wash the cars and cook the meals, but she was given only one or two meals a day with a small portion of cold rice. Sometimes she had to eat the leftovers. Sometimes she was just given rice and chili. If she made her boss angry, Chand was starved. She was beaten by Wipaporn with an iron rod or a belt if she did not finish her work on time. As the beatings were repeated her wounds never healed and her employer wouldn’t send her to the hospital. Chand’s wounds became seriously infected. She was never paid during one year’s work. Wipaporn didn’t allow her to go outside the house or contact her parents in Thailand’s Buri Ram Province, one of the poorest provinces in Thailand.

After a year of physical abuse, neglect and maltreatment by the Wipaporn family, Chand became so sick with fever and infection that Wipaporn sent Chand back to her home village in Buri Ram. Once home, she was rushed immediately to the hospital and was treated there for several weeks. The seriousness of the wounds on Chand’s body shocked the doctors. They contacted human rights groups to ask for help and a two-year-long legal battle to bring Wipaporn to court began.

In April this year, Wipaporn was sentenced to seven years in jail for treating Chand as a slave and another additional three-and-a-half years for causing physical harm. The boss was also ordered to pay 200,000 baht (US$5,900) to Chand in compensation. However, Wipaporn was released on bail later. But this was the first time that the 51-year-old anti-slavery law had ever been used in Thailand.

According to Thai Criminal Code, subjecting a person to slave-like conditions can be invoke a sentence of a maximum of seven years in jail. If the incident relates to children under 15, the punishment could be up to 10 years in jail. Although Wipapron’s lawyer said that the woman would appeal the decision, the Thai media dubbed it a historic case. Chand’s case was a landmark that paved the way for similar cases.

According to the Thai human rights lawyer Siriwan Vongkietpaisan, abusive maid employers had only ever been charged for physically abuse and violating labor laws which meant less severe punishments. It is also hard to discover cases of maids being abused where the houses are closed and the maids are imprisoned such as in Chand’s case. Chand’s boss was convicted because of the clear evidence of wounds on the young girl’s body. “We cannot expect the problem of slavery to go away unless we tackle our own prejudices that endorse the exploitation,” Siriwan was quoted by Bangkok Post as saying.

Nguyen Thi Binh, a child worker in a noodle shop in Vietnam, was beaten for 13 years not one. If Chand’s boss were punished 10 years in jail, then the question is how many years should Binh’s bosses sentences be if they are found guilty?

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2007

Don't wanna sleep...




Trờ về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi. mệt, hụt hẫng và buồn ngủ. Có người khuyên đi ngủ. Nhưng tính mình không muốn đi ngủ sớm vì như vậy thì sẽ còn chán và cảm thấy vô vị hơn nữa. Ngủ thì mọi thứ im lìm còn mình thì sẽ chẳng còn biết gì nữa. Mình vẫn muốn níu lại những thứ ồn ào vây quanh trong ngày. Đã có lúc mình ước chẳng còn biết ngủ là gì nữa. Phí thời gian. Đôi lúc thì ước một ngày có 48 tiếng để có thêm thời gian ngủ mà không cảm thấy phí. Mâu thuẫn. Phức tạp. Nhưng mỗi lần hụt hẫng thì lại đâm ra nhớ một người.

Thấy người ta nghe nhạc, mình cũng nghe nhạc. Đang nghe Relax, Take It Easy của Mika. Ừ thì Relax nào, Take It Easy nào...


Thứ Ba, 6 tháng 11, 2007

Thứ Năm, 1 tháng 11, 2007

Tư liệu, tư liệu và tư liệu




Cả ngày nay đọc tư liệu nhức mắt quá. Tư liệu thì nhiều mà để rút gọn lại thì phải đọc hết, đọc tất. Mắt đăng căng ra. Trời thì hiu hiu gió lạnh. Đến là buồn ngủ.

Bangkok mấy hôm nay mát tệ. Trời se se lạnh. Cái mùi gió lạnh và khô làm mình nhớ Hà Nội những khi mùa đông vừa đến, cái không khí lạnh khô dường như làm đất trời dịu dàng đi hẳn. Còn nhớ có buổi sáng, khi cơn gió mùa đông bắc đầu tiên tràn về, mình phóng xe ra đường với cái áo khóac mỏng. Cơn gió không quá mạnh cuốn tung lá rụng từ mùa thu bay lên. Đường thì vắng tanh vắng ngắt. Cảm giác thanh thản lạ thường. Tại sao cơn gió lạnh đầu mùa nào cũng làm người ta xao xuyến nhỉ? Để rồi khi mùa đông đến thực sự, nó làm người ta tê tái đến não lòng.

Hy vọng mấy hôm nữa trời Bangkok sẽ mát mẻ hơn nữa. Nhiệt độ như thế này đối với Bangkok là lạnh rồi. Còn mình thì đêm này cũng bị bài vở và tư liệu đè...

Em chỉ muốn có một đêm ngon giấc thôi