Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2006

5 từ và ngữ phổ biến của blogger Việt 2006




Năm 2006, cư dân mạng Việt Nam và cả thế giới chứng kiến sự bùng nổ của blog, đặc biệt là Yahoo! 360. Không biết vô tình hay cố ý (chắc là cả 2), cư dân mạng Việt Nam đã tạo ra một làn sóng các từ vựng mới, một ngôn ngữ mạng mới. Sau đây là 5 từ và ngữ được cư dân mạng sử dụng phổ biến trong năm 2006 vừa qua:

1. Bé (hay Pé): Năm 2006 vừa qua, thế giới mạng chứng kiến sự bùng nổ của các lại "bé". Chưa bao giờ lại có nhiều bé đến thế. Các blogger thi nhau đặt chữ "Bé" trước tên của mình như một sự thể hiện tính cách nhí nhảnh của mình. Thế là trong suốt một năm, người ta chứng kiến sự ra đời của các thể loại "Bé", mà có lẽ đình đám nhất là "Bé Crys". Ngoài ra, các blogger còn thể hiện sự sáng tạo bằng cách biến chữ B thành chữ P, hay "Bé" thành "Pé". Không chỉ các bạn tuổi "teen", các bạn "già" hơn 1 chút cũng phong cho mình chức "Bé" như một hành động cưa sừng làm... Bé.

2. Hok, Hem: Bạn sẽ đọc từ này thế nào? Hơi khó đấy vì trong từ điển tiếng Việt không có từ này. Có lẽ là tiếng nước ngoài! Không, đó là tiếng Việt thời blog. Nó có nghĩa là "Không". "Hok" hay "Hem" đều thể hiện sự nhí nhảnh và "xì tin" của blogger Việt.

3. Bok, Bók tem: Thuật ngữ “bóc tem” xuất hiện một thờI gian ngắn sau khi blog ra đời, chỉ sự “khai trương” lời bình luận cho một blog nào đó. Ai là người bình luận đầu tiên sẽ được coi là “bóc” được cái tem của blog đó. Ai chậm tay thì đành than thở “mất cái tem” rồi. Có blogger còn “tự tiện” nhặt tem lên, dán vào lại rồi tự mình “bóc” tem. Nhiều blogger muốn giành được cái tem thật nhanh chỉ kịp ghi mỗi chữ “bók”. Thuật ngữ và hành động “bók tem” nhận được nhiều ý kiến khen chê của dư luận nhưng dù sao nó cũng tạo nên một nét văn hóa thú vị trong cộng đồng blog.

4. Chòy: Đọc sao đây? Chòy, phát âm ra thì nghe như "Chời" hay "Trời", một câu cảm thán! "Chòy" ạ, blogger ngày càng nỗ lực để phiên âm một cách chân thực nhất và diễn tả cảm xúc thật nhất những gì phát ra từ miệng.

5. Ranchoy: Không ít người trẹo miệng khi đọc từ này. Thật ra, nó chẳng phải cái gì xa lạ. Nó được nói trại đi của từ "dân chơi". Dùng từ kiểu này đúng là "ranchoy" thật.

Hussein hanged




Cái tít giật gân này tràn ngập trên tất cả các báo và trang tin điện tử. Một người bị người ta gọi là bạo chúa đã bị tử hình vì những tội ác chống lại loài người. Truyền hình quay cảnh người ta reo hò mừng rỡ. Người dân Iraq ném đã và đập phá những bức ảnh Saddam Hussein còn xót lại trên những bức tường cũ ở Baghdad. Thậm chí CNN còn quay cảnh trẻ em Iraq dẫm đạp và xé những quyển sách có in hình Saddam. Có hãng thông tấn thì chụp ảnh trẻ em đốt những tờ tiền có hình vị cựu Tổng thống.

Ôi cái thế giới này... Con người là thế đấy... Hèn hạ và đáng kinh tởm. Đôi khi con người hành động như những con thú thật sự. Một tên bạo chúa dù có độc ác đến mấy thì khi bị giam cầm và sắp bị giết, hắn chẳng còn gì để mất. Công kích vào một kẻ thất bại, không còn gì để chống cự liệu có phải là sự cao thượng?

Thế giới sẽ không có hòa bình nếu lòng hận thù luôn được nuôi dưỡng. Sẽ còn đó chiến tranh nếu con người không hiểu được giá trị của sự vị tha.

Thật tự hào khi người Việt Nam luôn "lấy ân báo oán". Kẻ xâm lược bị thua trận còn được ta nhân đạo cung cấp lương thực để về nước. Sống làm gì khi cứ ngậm trong miệng sự hận thù? Thật vô nghĩa. Việc gì phải thân làm tội đời như thế chứ? Nhưng mấy ai hiểu được điều đó nhỉ?

Ôi cái thế giới loài người... Dù sao thì tôi cũng phải cố nguôi đi cái suy nghĩ cực đoan về thế giới loài người vì tôi muốn sống hòa bình. Tôi không muốn nuôi sự bực tức trong lòng. Hòa bình cho bản thân cái đã.

Smile!

Happy New Year!

Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2006

Frankie harrassed repeatedly: spokeswoman




DJ Frankie has been harrassed repeatedly via mobile phone in passing weeks, Frankie's spokeswoman said Saturday, added that the harrassing mobile phone numbers have been reported to cultural security force as well as telecommunication providers. "These numbers are being tracked", security source said.

"He started receiving several harrassing SMS right on the first day in Vietnam. Some of the messages were really cheesy", Frankie's spokeswoman said. The security force also disclosed the harrassing numbers late Saturday. They are: 0977960..., 0984299..., 0908935..., 0937073..., etc.

It was hard to reach this handsome DJ. Finally, he was caught having dinner with a hot and sexy lady (probably his girlfriend) at a street food stall near Ben Thanh market, source said Saturday night. "I have no idea on this incident", Frankie said with smile, "I hope those people (who harrassed me) would see me and tell me what they want. They might be my fans and tried to listen to my (sexy) voice. I wish they were teen girls". The "sexy" DJ immediately received a sharp-like-knife from his girlfriend.

He added before rushing away: "I always open my arms to all of my fans. I love them and I know they love me too".

Frankie will publish his book titled "How to be a star" next year.
It is predicted to be the best seller of 2007. He will also release his second album named "Người đẹp chai sẽ gặp người chai mặt" with 10 songs composed by himself.

Thứ Tư, 20 tháng 12, 2006

Trước ngày Giáng sinh




Trước ngày Giáng sinh
Dịch; biên tập âm thanh: Frankie
Diễn đọc: Ngọc Diệp



Truoc ngay Giang sinh (Before the Xmas Day) - Rosie

Câu chuyện này Frankie dịch đã lâu, chừng 3, 4 năm về trước, thấy hay nên giữ lại. Đây là một phần trong chương trình của kênh Radio Ngày Mới. Chúc các bạn một Giáng sinh an lành!

Thứ Tư, 13 tháng 12, 2006

CHUYỆN TỬ TẾ




Đạo diễn Trần Văn Thủy


Trích từ website www.xuanhoanews.com


Đạo diễn Trần Văn Thuỷ vừa gửi tặng tôi DVD phim Chuyện tử tế, bộ phim tài liệu từng làm xôn xao dư luận một thời. Chủ đề của phim thực ra rất cũ những lại chẳng bao giờ cũ: ăn ở với nhau sao cho tử tế?

Thế nào là tử tế?

Những người làm phim tâm sự:

-Cũng không hiểu sao, đồng nghiệp của chúng tôi qua đời trong những năm qua phần đông đều do một căn bệnh hiểm nghèo: ung thư. Nhà quay phim Nguyễn Quý Nghĩa, Nguyễn Quang Trình; nhà biên kịch Quang Minh, đạo diễn Tô Cương, nhà quay phim Phan Trọng Quỳ, đạo diễn Trần Thịnh, đạo diễn Xuân Thành và bây giờ là Đồng Xuân Thuyết nữa. Chúng tôi đã theo Thuyết gần hai năm trước khi anh qua đời. Vào những giờ phút cuối, anh bình thản nói: “Cũng chẳng ân hận lắm, bởi lúc sống chúng mình ăn ở với nhau rất là tử tế... Tớ cứ nghĩ, các cậu nên làm với nhau một cái gì đấy- một cái gì đấy bắt đầu từ tình thương yêu con người, đi từ nỗi đau của con người”. Không có gì thành thật bằng lời nói của người sắp qua đời. Từ đấy chúng tôi định bụng rủ nhau đi làm một bộ phim tử tế- tử tế dù là tương đối.

Vậy tử tế là gì? Những người làm phim đã phỏng vấn để tìm câu trả lời.

Một thanh niên: “Chịu thôi. Thế nào là tử tế, bây giờ là khó lắm đấy!”.

Một phụ nữ: “Người mình coi là tử tế, theo tôi, trên thực tế là người mình được nhờ vả một cái gì đó về quyền lực hoặc về vật chất. Chữ tử tế bây giờ thường chỉ ở miệng những người có tuổi hoặc những người hơi xưa. Thời buổi này, mấy ai có thì giờ để luận bàn những chuyện xa xôi ấy”.

Người đàn ông bên đứa trẻ: “Xung quanh ta có nhiều người tử tế lắm chứ! Những người tử tế là những người nhân hậu, thương yêu con người, ham làm điều thiện, lo việc công ích, chứ không vì chức vụ hay bổng lộc. Những người nghèo khó, người cô đơn, người bất hạnh và nhất là những người trung thực thì luôn luôn mong mỏi sự tử tế hơn ai cả”.

Một thanh niên lái xe: “Đây là một câu hỏi lẩm cẩm! Tử tế à? Các ông cứ nghĩ mà xem: Người cần cứu giúp gặp kẻ muốn ban ơn thành sự tử tế. Người xa cơ lỡ vận gặp kẻ cần tiếng thơm để toan tính những việc xa hơn cũng thành sự tử tế. Tử tế là một cái gì đó tế nhị, có đi có lại”.

Một ông già: “Tử tế, các nhà làm phim thân mến ạ, gốc của nó là từ chữ Hán. Chữ “tử” có nghĩa là những chuyện nhỏ bé. Chữ “tế” có nghĩa là những chuyện bình thường. Hai chữ “tử tế” gộp lại có nghĩa là cẩn thận từ những việc nhỏ bé, rồi do lâu đời ta đọc khác đi và nghĩa cũng khác đi. Sự tử tế, tử tế thật sự không phải là chuyện có tiền bạc hoặc muốn là có ngay. Nó cũng phải được học hành, được dạy dỗ, được tập luyện, kế thừa và gìn giữ. Tử tế như hoa thơm, hoa đẹp không thể thiếu được của cuộc đời”.

Một cô gái: “Ăn ở với nhau tử tế là lẽ thường, là niềm an ủi của người đời. Chỉ có đồ hủi mới ăn ở với nhau chẳng ra gì!”.

Cũng là để hiểu những người mắc bệnh phong- mà người đời vẫn gọi là người hủi- ăn ở với nhau ra sao, đoàn làm phim đã gặp vài ba cảnh đời bất hạnh.

Mẹ con Tú Anh

Cháu có tên là Tú Anh. Nhưng bà bảo: “Cái tên Tú Anh nó Hà Nội quá! Mình thì người nhà quê. Bố cháu là Chiện, bà gọi cháu là Chiền”. Thằng Chiền một thời ít bạn, vì tiếng đồn khắp vùng: mẹ nó là người hủi. Mẹ nó là người hủi nên bố nó bỏ đi luôn. Mẹ nó, chị Nguyễn Thị Hằng, phải bỏ quê lang thang bờ bụi. Kiếm được đồng tiền, bát gạo, đêm đêm chị lần mò mang về cho nó. Nỗi đau thể xác và nhất là sự xỉ nhục về tinh thần đã đẩy chị tới một quyết định: phải tự vẫn.

Nhưng còn thằng Chiền? Thằng Chiền phải có một nếp nhà trước khi mẹ nó qua đời. Vậy là, đêm đêm chị lần về nhà, bằng hai bàn tay cùi cụt, co quắp, không đủ ngón đốt, đã đóng một vạn tám ngàn viên gạch. Hỡi những người lành mạnh và tử tế! Một vạn tám ngàn viên gạch- đêm- lạnh buốt và đau đớn.

Khi ngôi nhà đã dần hình thành, mẹ thằng Chiền, một người hủi còn có ước vọng rất thơ mộng là viết để lại cho con những dòng thơ tâm sự. Sổ thơ của chị có cả ảnh và thơ của Blốc. Chữ viết của người hủi có bao giờ thẳng hàng:

Túp lều nát rùng mình trong gió rét

Chiếc nôi nghèo run rẩy giữa đêm đông

Bố bỏ đi biệt xứ chẳng một lời

Thế là hết, chẳng còn ai chăm sóc con ư?

Tội nghiệp cho Tú Anh cái tên trong sáng

Như chim non bé bỏng mồ côi

Mẹ nghĩ: phải gắng sống, sống vì con

Gắng làm cho con một nếp nhà xinh

Đó là nếp nhà mẹ chịu nắng sương

Chịu cái rét giá của đêm dài cô quạnh...

Tạo hoá bao giờ cũng có nhân, có quả- mẹ thằng Chiền đã được các thầy thuốc tận tình cứu chữa và đã qua khỏi.

Nhiều lần dắt con đi bên bờ sông Trà Lý, nhắc đến tên các thầy thuốc chạy chữa cho mình, chị đã khóc.

Một thầy thuốc nói: “... Nhiều đồng nghiệp của tôi và tôi nghĩ ngợi: Thế là mình đã ném gần trọn cuộc đời vào nghề thầy thuốc. Trải qua một thời gian dài, rất dài, chúng tôi mới chiêm nghiệm ra một điều rằng: Để thấu hiểu nỗi đau của con người không phải là một việc dễ dàng gì”.

Image
Bé Tú Anh
Image
Mẹ Tú Anh
Image
Tú Anh và bà

Các bà soeurs

Lần tìm chuyện về những người hủi, những người làm phim đã đến trại điều trị phong ở Quy Hoà, Quy Nhơn. Ở đây, họ gặp mặt đông đảo các thầy thuốc. Câu hỏi của những người làm phim là:

-Thưa các thầy thuốc, ở đây ai là người tận tâm chạy chữa, chia sẻ với người hủi?

-Các bà soeurs! Chuyện đó phải kể đến các bà soeurs.- Các thầy thuốc, trong đó có các thầy thuốc từ khi rời ghế trường y, cho đến bây giờ đã hai thứ tóc, làm việc ở các trại hủi, đều trả lời như vậy.

Các soeurs cao tuổi rất biết về Hàn Mặc Tử, một thi sĩ nổi tiếng thời tiền chiến, lâm bệnh hủi đã qua đời tại đây từ hơn nửa thế kỷ trước.

Các soeurs kể rằng: Thời Hàn có hai điều các soeurs để tâm. Thứ nhất là thời ấy do ít hiểu biết, người ta thật tàn bạo với người hủi. Thứ hai là khi Hàn lâm bệnh, rất nhiều người xa kẻ gần kiếm thuốc, tìm thầy, chạy chữa cho Hàn rất công phu, tốn kém. Nhưng điều đáng nghĩ ngợi là phần lớn họ đều giấu tên để Hàn khỏi mang ơn.

Image

Xem vậy thời Hàn cũng có người ăn ở với nhau đến là tử tế.

Gặp các soeurs, những người làm phim sực nhớ lại những lời thề Hypocrate treo ở giảng đường Viện Da liễu: “... Tôi xin hứa và thề nhất luật tuân theo những ước lệ của tính thanh cao và lòng chính trực trong khi hành nghề. Tôi sẽ chữa bệnh không lấy tiền cho những người nghèo khó và không bao giờ được đòi hỏi thù lao quá với công sức của mình... Tôi chỉ mong mọi người dành cho sự quý mến, nếu tôi làm đúng lời thề”.

Lời thề Hypocrate là một lời thề tử tế.

Từ lâu lắm, loài người đã cố tìm những lời đích thực để thề: Thề vì con người, vì lòng tin và sự đau khổ của con người; dần xa lánh những lời thề vu vơ...

Những người làm phim hỏi:

-Thưa, đâu là nơi bắt đầu để các soeurs yên tâm, tận tuỵ phục vụ người mắc bệnh hủi?

-Dạ, chỗ bắt đầu của chúng tôi và đồng nghiệp là lòng tin.

Image

-Vâng! Nếu không có lòng tin thì con người không thể sống với con người được. Con người đã từ lòng tin thần thánh, lòng tin tôn giáo mà đến với lòng tin có chứng cứ, tin vào những cái đích thật.

Lòng tin vốn tự nhiên và mãnh liệt!

Lòng tin vốn không thể vay mượn, áp đặt hoặc tước đoạt.

*

Người biên tập bộ phim này cho hay: Từ rất xa xưa, cha bác có dạy rằng tử tế có trong mỗi con người, mỗi nhà, mỗi dòng họ, mỗi dân tộc. Hãy bền bỉ đánh thức nó, đặt nó lên bàn thờ tổ tiên hay trên lễ đài của quốc gia. Bởi thiếu nó, một cộng đồng dù có nỗ lực tột bậc và chí hướng cao xa đến mấy thì cũng chỉ là những điều vớ vẩn. Hãy hướng con trẻ và cả người lớn đầu tiên vào việc học làm người- người tử tế- trước khi mong muốn và chăn dắt họ trở thành người có quyền hành, giỏi giang hoặc siêu phàm.

(Lược ghi lời bình phim Chuyện tử tế)


Don't Phunk With My Heart!




Don't Phunk With My Heart! (dịch một cách thô thiển ra tiếng Việt là: Đừng có mà chảnh với em nhá! - Phunk ở đây là ra vẻ ta đây rất tuyệt vời, rất kưn, nhưng thật ra rỗng tuếch hè hè)

Black Eyed Peas

Download MP3 ở đây

Xem video clip ở đây





Thứ Ba, 12 tháng 12, 2006

Cái máng gỗ




Photo by TRAVIPMEDIA





Khi tôi còn bé, bé lắm, chắc lúc đó học mẫu giáo, bố tôi kể cho tôi nghe một câu chuyện ngụ ngôn của Nga tên là "Cái máng gỗ".




Câu chuyện kể rằng, tại một làng nọ, có một người đàn ông góa vợ phải nuôi đứa con trai nhỏ và một ông bố đã già. Người đàn ông vì khó chịu khi phải nuôi bố già nên đóng cho ông một cái máng gỗ để ông ăn cho dễ, đỡ phải hầu hạ. Thế nhưng, khi người đàn ông vừa đóng xong cái máng, ông ta nhìn thấy cậu con trai nhỏ đang loay hoay cái gì đó. Ông hỏi con trai xem nó đang làm gì. Cậu con trai đáp: "Con làm cái máng để về già bố ăn ạ".



Một câu chuyện ngắn nhưng tôi vẫn nhớ đến tận bây giờ! Nếu bạn đối xử với cha mẹ mình như thế nào, con cái bạn sẽ đối xử với bạn như vậy! Hmmm, hình như đây là luật nhân quả nhỉ?



HAPPY BIRTHDAY TO DAD, DEC 13!

Chủ Nhật, 10 tháng 12, 2006

10 lối sống tự sát




Photo by TRAVIPMEDIA






1. Thức khuya


Việc thiếu ngủ thường xuyên, tức ít hơn 7 - 8 tiếng mỗi đêm sẽ dẫn tới nhiều vấn đề về sức khỏe: từ béo phì, tiểu đường cho đến ung thư...


Tinh thần mệt mỏi cũng là nguyên nhân góp phần gây ra tai nạn giao thông, tương tự như các loại thức uống có cồn...


 


2. Không thèm khám bệnh


Việc thờ ơ với bản thân, không khám sức khỏe định kỳ mỗi năm có thể so sánh với việc... bạn đang tự gắn quả bom nổ chậm vào cơ thể.


Hầu hết các chuyên gia y tế đều đồng ý rằng, không có chứng bệnh nào là thực sự trầm kha mà chỉ do phát hiện bệnh trễ, đặc biệt là các dạng ung thư... Việc chẩn đoán sớm bệnh tật và được tư vấn y tế đúng lúc sẽ không chỉ cho bạn cơ hội sống khỏe mà còn giúp các bác sĩ có giải pháp chữa trị hiệu quả khi bạn mới chớm bệnh...


 


3. Lười đọc


Alzheimer - căn bệnh lú lẫn ở người già là hậu quả từ việc lười hoạt động não bộ khi còn trẻ. Tuy chứng bệnh do thoái hóa não bộ này không chừa bất cứ ai khi càng lớn tuổi nhưng việc đọc sách báo, giải ô chữ và xử trí trò chơi tình huống... sẽ giúp giữ não bộ khỏe mạnh, như một cách phòng ngừa hiệu quả.


 


4. Tình dục thái quá


Tình dục tự nó không phải là điều xấu, có chăng chỉ là do cách chúng ta thực hiện và nếu biết khai thác nó, tình dục sẽ mang lại vô số lợi ích cho cơ thể. Thế nhưng, không ít người “điếc không sợ súng” lại coi thường tất cả, từ việc không điều độ trong chuyện gối chăn, cho đến quan hệ tình dục không an toàn hay làm ngơ lịch sử bệnh (tình dục) của đối tác và không kiểm tra sức khỏe định kỳ.


Theo thống kê của Bộ Y tế Mỹ thì mỗi năm lại có thêm khoảng 12 triệu bệnh nhân mắc bệnh lây nhiễm qua đường tình dục, không ít trong đó sẽ bị vô sinh. Và, hành động này không chỉ đồng nghĩa với việc tự cam kết đi theo thần chết AIDS, mà còn gây hậu quả cho cả thế hệ và xã hội tương lai...


 


5. Khoái tốc độ


Nếu bạn muốn sống khỏe, sống lâu thì nên đi du lịch nhiều. Điều này đã được các nghiên cứu khoa học ghi nhận. Tuy nhiên, đi nhiều khác với đi tốc độ bởi điều này dễ dẫn đến tử vong nhiều hơn bất cứ nguyên nhân nào.


Con số này hoàn toàn có thể giảm đến tối thiểu nếu mọi người chỉ ở nhà. Nhưng như thế sẽ buồn... chết, nên người ta phải ra phố, song lại quên giới hạn tốc độ, hay tồi tệ hơn là vừa lái xe vừa nghe điện thoại...


 


6. Khoái nhậu


Uống rượu bia, đặc biệt là rượu vang, rất có lợi cho sức khỏe! Tuy nhiên, nếu bạn tự cho phép mình “tới bến” hay “đá” 2 - 3 trận mỗi ngày, thì quả thật tai hại.


Bên cạnh nguy cơ gây nghiện, việc uống nhiều chất cồn vào cơ thể sẽ làm tổn thương gan, gây tiểu đường và cũng là nguyên nhân của khoảng 100.000 cái chết liên quan mỗi năm...


 


7. Hay giận dữ


Càng bị stress, cơ thể bạn càng yếu đi! Vì khi bị stress kinh niên, các tuyến nội tiết trong cơ thể chúng ta, đặc biệt là tuyến thượng thận, sẽ chịu áp lực hoạt động thái quá, cuối cùng đưa đến kiệt sức, kéo theo sự kém hiệu quả của hệ miễn dịch, do đó bệnh tật sẽ xuất hiện.


Và, việc quá căng thẳng, lo âu... cũng sẽ làm cho hệ thống các cơ quan trong cơ thể bị rối loạn: tiêu hóa không hiệu quả, huyết áp tăng, mất ngủ, ăn không ngon...


 


8. “Nghiện” tivi


Không thể phủ nhận vai trò thông tin và giải trí của tivi, nhưng việc dán mắt trước màn hình có thể làm cho bạn chậm chạp, thụ động và... xấu tính hơn.


Trung bình một người Mỹ mất khoảng 9 năm trong đời chỉ để xem tivi. Sao không dành thời gian này cho những hoạt động thể chất ngoài trời khác, có lợi hơn cho sức khỏe?


Tivi là “món ăn tinh thần” không thể thiếu nhưng đừng “ăn” quá nhiều đến mức thành “nghiện”, tự hủy hoại tinh thần và thể chất, và góp phần thổi bùng “đại dịch” béo phì...







9. Hút thuốc lá


Còn được gọi là “que ung thư” hay “khẩu súng khói”, thuốc lá là nguyên nhân của hàng loạt vấn đề sức khỏe, là kẻ thủ ác thứ hai tại các quốc gia. Tuy nhiên, các chứng bệnh này lại hoàn hoàn có thể phòng tránh được.


Nếu muốn hủy hoại sức khỏe, hãy cứ đốt thuốc; vì chỉ cần một điếu thôi cũng đã làm tăng huyết áp và giảm đáng kể tuổi thọ. Điều gì sẽ xảy đến khi bạn đốt cả gói mỗi ngày?!


 


10. Ăn quà vặt


Theo một khảo sát hồi năm ngoái, có ít nhất 400.000 người Mỹ được coi là “tự sát” khi dựa trên tiêu chí ăn uống. Mặc dù chịu ảnh hưởng một phần từ di truyền, nhưng chính các vấn đề về ăn uống - như thích các loại thức ăn nhanh, quà vặt nhiều đường và giàu béo - đã gây ra bệnh tim mạch, là kẻ thủ ác số một hiện nay tại quốc gia này...


 


Theo Đào Hùng


Người lao động


Thứ Bảy, 9 tháng 12, 2006

Why does it always rain on me?




Why does it always rain on me? (Tạm dịch một cách thổ thiển ra tiếng Việt là: Mắc gì mưa woài dzậy? hí hí) Đây là ca khúc do TRAVIS trình bày (đừng nhầm với cái tên TRAVIP đã quá nổi tiếng nhé hí hí Image)



"Why does it always rain on me?" là ca khúc giúp cho công chúng biết đến TRAVIS. Một chi tiết thú vị về ca khúc này. Đó là khi Fran Healy viết ca khúc này, ngoài trời đang mưa. Đến khi họ thu âm ca khúc này, trời cũng mưa. Và khi họ bắt đầu trình diễn ca khúc này tại Glastonbury Festival năm 1999, trời bắt đầu đổ mưa. Không biết có phải sự tình cờ "lãng mạn" này đã đưa họ đến thành công hay không?



Thứ Năm, 23 tháng 11, 2006

Bụt ơi, hãy cho con ngu đi một tí...




Phan Ý Ly trong một màn trình diễn nghệ thuật đường phố ở Huế! Trong màn này Ly giả làm tượng. Mỗi lần có ai đi ngang qua bỏ tiền vào đấy, "tượng" sẽ chuyển động. Mà "tượng" này hay ghê cơ, thỉnh thoảng còn liếc zai cơ, làm các anh sợ bỏ chạy hahaha...

 


Dạo này bận quá nên chả viết được cái blog nào nghiêm túc. Bà con vào phàn nàn! Hì! Mà blog nghiêm túc thì đã bị "cựu" thư ký của mình cuỗm mất sang tạp chí Audition rồi.  Xin phép đúng có 1 cái, tiện thể cuỗm luôn 2, 3 cái. Trả nhuận bút đê... Image



Thôi, thư giãn tí nhé! Bạn nào đã có dịp xem vở NHÌN của Phan Ý Ly, hẳn các bạn rất ấn tượng với những đoạn âm thanh trong đó. Có 2 câu đặc sắc nhất, Frankie xin xỏ mãi bạn Ly mới cho để Frankie làm nhạc chuông.



Cái thứ nhất:



"Bụt ơiiii! Con xiiiiin Bụt đấy!Bụt làm cho con xiiiiiinh lên! Rồi cho con nguuuuu đi 1 tí... cũng được... Bụt nhá... Bụt nhá..."



Download file âm thanh trên tại đây:

http://www.travipmedia.com/butoi.mp3



Hihihi... Chuyện muôn thửơ, thông minh thường ít khi đi kèm với sắc đẹp. Bạn Ly còn kể rằng ở Philippines, các bà các cô lớn tuổi mà chưa có chồng thường lẩm bẩm câu này.



Đôi lúc Frankie cũng mong mình ngu đi 1 tí, không phải để đẹp hơn (Image Đẹp sẵn rồi hí hí), mà là để ít gặp những rắc rối và bon chen trong cuộc đời... Hic... Ôi cái cuộc đời lày... (Ơ mà hình như mình đang tự khen mình thông minh hay sao ế? Image)



Cái thứ 2:



Nut gọi điện cho Ly với số máy là 0.69.69.69.29 (zero, sixty-nine,
sixty-nine, sixty-nine, tonight...). Đầu bên kia có thông báo:



"Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại."



Nut bực quá gọi lại:



"Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại."



Nut vẫn chưa chịu thua, bấm nút redial. Đầu dây bên kia có tiếng cô tổng đài khá là đanh đá:



"Đã bảo thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin quý khách đừng bao giờ gọi lại."



Download đoạn âm thanh trên ở đây:

http://www.travipmedia.com/thuebao.mp3



Ôi, đi làm việc tiếp đây! Bye bye các bạn!


Thứ Tư, 15 tháng 11, 2006

Sở thích thiên nhiên và tính cách




Người thích nắng sớm


"Tôi yêu gió lạnh lúc tàn canh... Yêu bóng chim sa nắng lướt mành...", không phải ngẫu nhiên mà một tác giả đã miêu tả sở thích của "người con gái ở vườn Thanh" như vậy. Tất cả những sở thích với thiên nhiên đều phản ánh tính cách và cuộc sống của bạn đấy.


Người thích để những tia nắng sớm mai tràn ngập quanh mình là người tâm đắc với làm việc nhóm, chỉ xem là bạn những ai dám góp lời khuyên. Họ sẵn sàng đứng ra chịu trách nhiệm thất bại, không đổ lỗi người khác.


Trong đời độc thân, tần số họ gặp gỡ những mối tình đẹp rất cao nhưng vì dòng máu liều lĩnh của họ vào loại thấp nên khá hờ hững với trách nhiệm gia đình. Trong giao tế, đây là mẫu người nhận được nhiều lời trầm trồ khen ngợi.


Tuy thích ánh nắng ban mai nhưng đây lại là dạng người không mê thể thao lắm nên thường bị các bện tim mạch đe dọa. Người thân trong gia đình cần nhắc nhở họ khả năng tập trung vì cứ về chiều họ rất dễ bị kích động.


Người yêu những cơn mưa lất phất


Đi trong mưa bụi lất phất mà không do thất tình là những tính cách khá dị ứng với ồn ào náo động. Là mẫu người chăm chỉ nên thời gian làm việc trong ngày đối với họ không có giới hạn.


Cuộc sống tình cảm của họ xem ra thường gắn với những bất ngờ nhưng nhờ có khả năng giao tiếp mềm mỏng nên các sự kiện ấy không trở thành "biến cố" đời người. Đầy tham vọng và cũng đối đầu với nhiều đố kỵ từ cả bạn lẫn thù - không tính những tri kỷ mạng thủy. Nếu có sa vào tình trường tốt nhất họ không nên yêu bạn đồng nghiệp kẻo hại đến tiếng tăm.


Người xao xuyến trước làn gió heo may


Đa cảm, lãng mạn thường được gán cho những ai thích làn gió heo may nhưng thực sự đây lại là mẫu người động, nhất là trong đời sống gia đình. Chỉ cần họ thiếu kiềm chế là mái ấm trở nên căng thẳng và dễ bùng nổ. Tự tin, quyết đoán, khao khát tiến thân nhưng lại sống phóng khoáng, nếu không nói là khá buông thả. Có một điểm là họ rất giống ở những người lãng mạn là yêu hết mình nhưng kho tài chính lại lửng lửng lơ lơ.


Người thích thú chiêm ngưỡng cảnh sấm chớp


Đừng tưởng ai cũng sợ cảnh sấm chớp. Tuy hiếm nhưng vẫn còn có những con người thấy thoải mái trước cảnh hung hãn đe dọa của dạng thiên nhiên này. Số phận mẫu người này gặp may mắn nhiều hơn rủi ro. Thứ họ thích nhất là biết mình đang tự do, dù khoảnh khắc rất ngắn.


Trong giao tiếp, họ "chấm" ngay những đối tượng được họ bỏ công khám phá nhiều nhất. Khi yêu, đây lại là những Othello đích thực, vừa gia trưởng vừa áp đặt. Đa số người yêu sấm chớp có khiếu âm nhạc và ai theo nghề cũng rất dễ thành công.


Người thích thả hồn trong những đêm trời đầy sao


Cho dù có đang bôn tẩu trốn tránh kẻ thù, gặp cảnh đêm trời đầy sao, họ cũng bỏ ra vài phút để chiêm ngưỡng. Trong mẫu người này tình yêu choán hết mọi sự. Tính áy náy khi làm ai phật lòng, bất bình với những xung đột thù oán hay thuần túy đam mê tình yêu trai gái.


Lối sống khá viển vông nên hay gặp đối kháng tại chính gia đình, nhất là con cái. Tương tự trong tất cả lĩnh vực, đối kháng của họ thường là những người gần gũi, thân cận nhất. Dù hay bị chứng đau đầu hành nhưng không phải vì mối lo kinh tế, vì đây thường là kẻ lúc nào tài chính cũng vững. Tuy tính khí không liều lĩnh nhưng khi bị thúc đẩy bởi tình cảm nào đó họ vẫn có thể phóng lên một toa tàu đang chạy.


Người yêu những đêm trăng tròn


Có những người lớn mê những đêm trăng tròn còn hơn trẻ nhỏ. Đặc điểm nổi bật của những tâm hồn này là tính chung thủy, hiểu theo nhiều ngữ nghĩa: Nếu là người tình thì họ sẽ không phải là kẻ nói lời chia tay. Nếu là người phối ngẫu họ không đặt bút ký đơn ly dị trước và sẵn sàng là kẻ "ôm tấm tình si chờ đợi" dù người tình đã sang ngang từ lâu.


Trong nghề nghiệp, đầu óc họ đầy sáng kiến và luôn được ê-kíp tốt hỗ trợ. Tình dục khá mạnh nên đời sống gia đình thường êm đềm. Oái oăm là các căn bệnh đe dọa họ lại là những bệnh liên quan đến đường tình dục và phụ khoa.


Người mê mưa bong bóng


Đây là những người khi cười phải cười thật to, khi buồn mọi người đều biết và lúc tức giận họ cần phải đập một thứ gì đó - dù rất nhỏ và vô hại. Ngoại hình thường dễ coi nhưng ít chải chuốt. Họ khá hiếu động nên chung quanh họ bao giờ cũng là đám đông.


Sợ cô đơn nhưng lại ít quan tâm đến con cái, những người thân trong gia đình. Những lúc họ mơ mộng thường là lúc tình trạng thể lý xuống thấp, đặc biệt hay gặp vấn đề đường hô hấp. Đối tượng khác phái nào làm họ thoải mái nhất về mọi mặt dễ được họ trao tình nhất.


(Theo Thanh Niên Tuần San)

Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2006

Giá trị của một con người




Ảnh chụp với anh Dũng, không liên quan đến mấy câu nói bên dưới, đừng hiểu lầm. Quý anh Dũng lắm! Anh em lâu lắm mới gặp mặt, ngồi cafe với nhau!


Các bạn ạ!

Mỗi chúng ta sinh ra có thể xác và tâm hồn. Vì vậy mỗi chúng ta không ít thì nhiều đều có giá trị. Và bạn có nghĩ rằng giá trị đó phải được người khác tôn trọng không? Bạn sẽ trả lời là có. Vì ai cũng đáng được tôn trọng cả.

Đối với tôi một người ăn mày nghèo khó cũng đáng được đối xử tử tế và được tôn trọng. Dù sao họ cũng là con người.

Đối với tôi, kẻ thù đã gục ngã và thất bại càng đáng được tôn trọng hơn vì họ chẳng còn gì để mất.

Chúng ta đang sống trong một thế giới văn minh và hiện đại! Hãy tôn trọng nhau! Tôn trọng người khác để được tôn trọng.

Có người hỏi, thế những người không tôn trọng ta, ta có nên tôn trọng họ không? Có thể có mà cũng có thể không? Nhưng hãy thương hại họ vì họ kém may mắn hơn ta. Cái kém may mắn đó là họ đã không hiểu được cách tôn trọng người khác!

Frankie

Thứ Tư, 1 tháng 11, 2006

Thành phố nào nguy hiểm nhất nước Mỹ?




Bà con Webster bên St. Louis cẩn thận nhé!


TT - Theo các số liệu của Công ty tư nhân Morgan Quitno Press, Saint Louis là thành phố nguy hiểm nhất xét theo các tội phạm bạo lực đã diễn ra trong năm qua. Tình trạng bạo lực đã gia tăng 20% tại thành phố này (khoảng 330.000 dân) trong năm qua.


Số liệu này được xác nhận bằng báo cáo của FBI hồi tháng sáu là 16% (so với mức trung bình của quốc gia là 4,8%). Thành phố đứng thứ hai là Detroit, sau đó là Flint (cùng bang Michigan) và Compton (bang California). Đây là điều đáng buồn cho lãnh đạo thành phố Saint Louis (bang Missouri) khi họ đã chi hàng triệu USD trong năm qua cho việc đổi mới bộ mặt thành phố.


Những thành phố an toàn nhất của Mỹ trong năm 2005 là Brick (bang New Jersey), Amherst (bang New York) và Mission Viejo (bang California).


TÚ ANH - Theo Reuters

Blog kiểu em 7




Hôm nay mình sẽ viết blog kiểm em 7 ế! Em 7 nổi tiếng viết blog dài và lê thê nên nhìn chung, như một sự tình cờ và thật bất ngờ, kiểu viết blog liệt kê và dài lê thê bị đặt tên là blog kiểu em 7. Hê hê, tất nhiên không phải liệt kê đến mức thô thiển kiểu 7h00-8h00: ăn sáng, 8h-12h: đến trường đâu nhé! Hí hí!!!


Hôm nay sẽ làm một cái blog dài hoành tráng và lê thê để đọ với em 7. Nhất định là thế! Trời ạ, sau một đêm chán đời, mình đâm ra tưng tửng thế này. Mà nói tưng tửng mới nhớ, bạn Tí Cọ (tên thật là Đinh Thủy Thanh, 2 chữ Thủy và Thanh đã được đảo cho nhau để giữ danh tính cho nhân vật) hôm nay bị sao ế, chat với mình mà cứ tửng tưng tức tửng tưng ế, chả hiểu bị sao! Mà lúc vào chat gọi mình, nguyên văn thế này:


"Cúc cuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu"


Mình đáp lại


"Cu dài thế?"


Thế là bạn ế bảo mình bậy bạ các bạn ạ. Nhưng bạn ế cũng thừa nhận là thích cái câu mình nói ra. Ngất!!!


Ôi, cái blog dở hơi này, bố mẹ mình mà vào đọc được nhỉ? Chết mất! Nói vụ bố mẹ đọc blog mới nhớ, em gái Việt Linh của mình vừa mới khóa blog, chỉ cho bạn bè đọc thôi. Mà bố mẹ thì đang nằm trong danh sách các Pending Invitation để chờ con gái thân yêu Accept. Khổ thân em gái không dám add hihihi. Ai bảo blog toàn là f*** với Sh** cơ, còn cái gì s** gì gì nữa ế... nghe hấp dẫn cực. Image


À mà nãy giờ các bạn thắc mắc mình cứ dùng từ "ế" hơi nhiều. "Ế" là từ nói trại di của "ấy" hay "ý". Cái này bị nhiễm khá nặng của 1 thằng ku trùng tên với tớ "Trần Việt Phương" nhưng gọi nó là Phương Bụt để phân biệt. Còn một thằng Phương Bean nữa cơ. Mình là Frankie, nhanh gọn Image. Ôi 3 thằng Trần Việt Phương đôi khi nhí nhố thế đấy!


Sáng nay kể cho Phương bụt nghe vụ cửa hàng 7-11 bên này bị 2 thằng cướp cầm súng vào cướp hết hơn 1 triệu baht. Nghe như phim Mỹ ế. Nó bảo là may không phải là cửa hàng mình hay đi. Mình bảo là mình thích bọn nó vào cướp cái 7-11 mà mình hay mua ế, để mình có dịp chụp ảnh và phỏng vấn bọn cướp, hôm sau đưa lên báo Image. Nhảm nhí chưa?


Ôi, nhảm nhí đến phát ngấy rồi nhưng mà phải đọ với em 7. Thư ký mình vừa bảo: "Dạo này anh nhí nhố lắm ế, đụng ai cũng hun hít". Ơ cái cô này, buồn cười nhỉ? Cô bảo ai cũng hun là sao? Chỉ có con gái thôi nhé! Mà thư ký tôi, tôi quý tôi mới... mi 1 cái Image làm việc tốt tôi thưởng thêm 1 cái nữa. Cô cứ toàn lẩn tránh để cuối tháng được... mi bù 1 thể. Khôn thế chứ... Lại còn bảo mình quảng cáo hộ địa chỉ blog. Ừ thì đây, tôi là tôi chiều cô lắm đấy nhé. Chiều quá đâm ra nhờn... http://360.yahoo.com/pupa2110 


Hôm nay có 2 chuyện đau lòng liên quan đến tài chính huhuhu. Giá baht còn có 36,37 ăn 1 USD. Bọn BTS tuyên bố giá vé skytrain mức tổi thiểu tăng lên 15 baht. Huhu, không biết nó có tăng vé tháng không? Dã man, một tháng đi skytrain hết hơn 1000 baht. Hic... Hôm nay trên skytrain, một em xinh đẹp, trẻ trung, đi cùng người yêu (xấu). Qua tấm kính của cánh cửa skytrain, em ế cứ liếc trộm mình, 3 lần nhé, mà thằng người yêu em không biết. Mình giả vờ như chả để ý ế... Ngây thơ vật Image


Thôi, stop, không thể chịu nổi cái sự nhảm nhí của mình nữa rồi! Từ mai "bé hứa cố gắng chăm ngoan", không viết blog kiểu em 7 nữa. (Ơ hóa ra em 7 hư à hố hố)

Thứ Hai, 30 tháng 10, 2006

Nói về "mất mát"




(Tặng thằng em trong lúc tâm trạng đang ngổn ngang. Cố mà lạc quan lên nhé! Yêu cầu mọi người không comment linh tinh nhé! Đây là bài viết nghiêm túc. Thanks! Image)

Chẳng có điều gây đau buồn nào là nhỏ bé cả: theo quy luật ngàn đời về sự cân xứng, chuyện đứa bé mất đồ chơi cũng ngang bằng chuyện nhà vua mất ngôi.

Mark Twain

Câu danh ngôn kia có lẽ đã quá dễ để hiểu rằng trên thế gian này không có mất mát nào gây đau khổ hơn mất mát nào. Đối với đứa trẻ con, ngoài đồ chơi ra, nó chưa biết đến thứ gì quý giá hơn thế. Vì vậy việc nó mất đồ chơi cũng gây đau khổ tột cùng như việc nhà vua mất ngai. Đối với nhà vua, ngai vàng vĩ đại làm sao. Nhưng nếu cũng như đứa trẻ con, khi nhà vua biết nhiều hơn, sở hữu nhiều thứ to lớn hơn thì liệu chuyện mất ngai vàng có được coi là mất mát to lớn nữa không?

Vậy là, cách mà chúng ta nhìn nhận sự mất mát đó như thế nào sẽ giúp chúng ta vượt qua hy gục ngã trước sự đau đớn. Nhưng cụ thể chúng ta phải nhìn nhận sự mất mát đó như thế nào. Hãy nghe câu chuyện sau đây:

Một lần, một bà mẹ đau khổ vì đứa con nhỏ vừa qua đời bước lại gần Đức Phật. Bà cầu xin Ngài ban phép mầu: Bà xin ngài cứu đứa trẻ sống lại khỏe mạnh. Đức Phật lắng nghe người đàn bà mất con này rồi bảo Ngài có thể thực hiện điều bà van xin nếu bà mang đến cho Ngài hạt cây mù tạt từ gia đình chưa bao giờ có người nào qua đời. Người mẹ đi mãi từ ngày này qua ngày khác để tìm gia đình như thế, và dĩ nhiên bà không thể tìm được. Cuối cùng, bà quay lại nói với Đức Phật rằng thần chết không chừa một ai. Đây là sự thật mà bà phải chấp nhận. Và nhờ chấp nhận sự thật, bà tìm thấy sức mạnh và sự khuây khỏa. Thông qua suy ngẫm về vòng sinh lão bệnh tử, bà nhận ra sự thông thái và giải thoát. Đây là diễm phúc có được kinh nghiệm và sự chín chắn về mặt tinh thần.

(Trích từ cuốn "Quên đi quá khứ, sống đời tự tại" của Đạt Lai Lạt Ma Surya Das)

Cuộc sống luôn tuân theo quy luật vốn có. Cái gì sinh ra rồi cũng đến lúc mất đi. Không riêng gì con người. Mọi sự vật, sự việc đều tuân theo chu kỳ đó. Đến khi chu kỳ kết thúc, ta có sự mất mát. Sẽ chẳng có gì tồn tại mãi mãi. Ngay cả sự mất mát cũng không phải là vĩnh hằng. Sự mất mát sẽ kết thúc chu kỳ của nó khi nó không còn tồn tại trong nhận thức của chúng ta.

Mất mát là sự thật của cuộc đời. Đâu đâu cũng là phù du. Tất cả những gì chúng ta đang có rồi cũng mất đi. Vạn vật sinh ra, tàn lụi, và chết đi; các mùa trong năm đến rồi đi; mọi người quây quần bên nhau rồi cũng chia tay mỗi người một ngả. Ngay cả những nền văn minh và đế chế vĩ đại cũng sụp đổ và trở về cát bụi. Tất cả chúng ta đều sẽ chịu mất mát. Điều khác biệt là chúng ta đối mặt với những mất mát này như thế nào. Không phải những chuyện xảy đến cho chúng ta sẽ quyết định tính cách, kinh nghiệm, nghiệp chướng, hay số phận của chúng ta - mà là cách thức chúng ta liên kết với chúng. Đây là chân lý quan trọng. Nó cho phép chúng ta nắm giữ bản thân và cuộc sống của minh. Từ đây mở ra con đường giải thoát khỏi kiếp nạn và tiến tới tự chủ.

(Trích từ cuốn "Quên đi quá khứ, sống đời tự tại" của Đạt Lai Lạt Ma Surya Das)

Đôi lúc tôi nói chuyện với vài người trẻ hơn tôi vài tuổi, tôi thường khuyên họ "thờ ơ" với những chuyện bực dọc hay mất mát. Ở cái tuổi 18, đôi mươi, họ phải đón chịu những va chạm đầu tiên của cuộc đời. Họ không đạt được những điều mà họ từng mơ ước khi chưa vào đời và họ coi đó là sự mất mát trong cuộc đời. Họ bị mất việc. Họ chia tay với người yêu. Họ mất những điểm cao trong học tập. Họ tiếc nuối. Nhưng có đôi lần tôi nói với họ, như một người anh, rằng: "Sau này khi em vấp phải những thất bại lớn hơn, em sẽ thấy cái em vừa mất đi chả là gì cả". Rồi sau này đối mặt với những thất bại to lớn hơn trong công việc, những lo toan bộn bề trong gia đình, những nỗi đau khi bị mất cả một cơ ngơi, có lẽ họ sẽ nghĩ lại và ước ao được thay thế bằng những nỗi đau nhỏ nhỏ xưa kia. Nhưng cuối cùng, những nỗi đau to lớn mà họ đang gặp phải hiện tại rồi cũng chỉ là nhỏ bé và biến mất khi nó không còn tồn tại trong tiềm thức của họ nữa.

Cũng là một cách nhìn nhận sự mất mát, tôi lấy một ví dụ vui trước khi kết thúc bài viết này. Bình thường, sẽ là một trận cãi vã hoặc thậm chí là đánh nhau nếu hai người va chạm và gây tai nạn trên đường. Nhưng nếu vụ việc xảy ra khi mọi người đang cùng nhau đi trên đường reo hò cổ vũ đội tuyển quốc gia chiến thắng trong thi đấu thì lại khác. Người ta sẵn sàng đỡ nhau dậy và tiếp tục cuộc hành trình. Họ sẽ thoáng nghĩ tong đầu: "Xe hỏng ư? Ôi, chuyện nhỏ. Mai sửa là xong. Chân bị trầy xước ư? Bôi thuốc hết ngay ấy mà. Đang vui, quên chuyện đó đi. Tính sau".

Và nếu như mọi mất mát trong cuộc sống đều được ta nhìn nhận như một trạng thái tất nhiên của cuộc sống thì...

Chủ Nhật, 29 tháng 10, 2006

Bình đẳng giới




With mah sister @ Webster Haloween party 2006


Một buổi tối mùa đông ở Hà Nội, tôi cùng cậu bạn thân nhâm nhi cà phê ở một góc quán. Cậu ta than vãn chuyện tình yêu với tôi. Ôi, cái chuyện tình yêu muôn thửơ ấy có bao giờ hết chủ đề để nói. Ấy thế mà chẳng hiểu sao, nói tới nói lui thế nào mà lại quay ra chuyện bình đẳng nam nữ.



"Ôi, chả có chuyện bình đẳng nam nữ đâu ông ạ!", tôi nói ngay, "Làm sao có được khi mà phụ nữ luôn yêu cầu được âu yếm và chiều chuộng và khi mà đàn ông phải luôn nhường nhịn phụ nữ?"

Cậu bạn tôi cười phá lên đắc ý! Nhưng chúng tôi lại thắc mắc: "Bình đẳng giới là gì?" Chúng tôi quyết định gạt ngay những định nghĩa sang một bên vì dù sao thì chẳng có định nghĩa nào là chính xác tuyệt đối cả, kể cả từ điển. Mọi thứ đều là tương đối. "Bình đẳng giới", trước tình hình chị em "vùng lên" đòi có những "quyền lợi" như anh em, được hiểu một cách thô thiển và nôm na là "anh em" chúng tôi được làm gì thì "chị em" các cô phải được làm cái đấy.

Ôi, phụ nữ! Các bà các cô làm chao đảo bao nhiêu thành lũy trên thế giới này chưa đủ hay sao mà còn đòi hỏi này kia. Ôi, phụ nữ... Từ thì các cô cứ đá bóng, cử tạ, đấm bốc, đua xe, v.v... Có ai nói gì đâu nào. Các cô xăm trổ, hút thuốc, rượu bia cũng có kém gì anh em chúng tôi đâu.

Nhưng cớ sau mấy nghìn năm nay, đàn bà cứ phải làm đẹp, phải đẻ con, phải cho con bú, cứ thích nghe những lời nhẹ nhàng, ngọt tai trong khi đàn ông lại làm những việc nặng, đi đánh nhau, luôn che chở và bảo vệ cho phụ nữ?

Đó có phải là quy luật của tạo hóa? Chắc chắn rồi! Tạo hóa đã sinh ra Adam và Eva với những đặc tính như vậy! Mỗi người đại diện cho một giới và chính vì thế cuộc sống này đa màu sắc hơn. Thế mà "chị em" cứ đòi vùng lên để làm những điều mà "anh em" chúng tôi đang làm và bắt "anh em" chúng làm một số điều mà "chị em" cho là mình đang phải gánh chịu. Mang bầu chẳng hạn. Thôi thì "chị em" cứ muốn giao phó lại cái việc mang bầu cho "anh em" chúng tôi. Khổ! Anh em chúng tôi làm sao cho con bú được. Rồi các bà các cô cứ thử đi nghĩa vụ quân sự xem. Lăn lê bò toài một buổi chẳng khóc thét ấy chứ.

Tất nhiên, trong một xã hội hiện đại, tất cả mọi người đều bình đẳng và đáng được tôn trọng như nhau. Tùy vào khả năng của mỗi người, họ sẽ đóng góp cho xã hội một cách có ích nhất! Sự đòi hỏi về "bình đẳng" chẳng qua là nhu cầu được thể hiện và được tôn trọng. Ngày nay, để làm được điều đó không có gì khó. Vậy là ở đây không có khái niệm "bình đẳng giới" và chỉ có một khái niệm tồn tại lâu nay và sẽ tồn tại mãi mãi. Đó là "hợp lý về giới". Mỗi giới sinh ra đều có một thiên chức riêng và đừng cố thay đổi nó. Sẽ không bao giờ có chuyện "Khi đàn ông có bầu".

Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2006

Trai trẻ không khoái vợ










Không hôn nhân, “chuyện ấy” vẫn dễ dàng


Với phụ nữ điều này còn cần bàn cãi, nhưng với cánh nam giới thì chắc chắn là không.


Các cô gái sẵn sàng cho “chuyện qua đường” nhiều nhan nhản, ở bar, vũ trường, thậm chí là qua Internet. Muốn “giăng lưới” các em đứng đắn thì có thể đến cơ quan, hay qua mối quen biết bạn bè v.v.


Tại sao phải lấy vợ nếu chỉ để thỏa mãn chuyện sung sướng?






“Sống thử” không mạo hiểm như “sống thật”



Đàn ông hưởng lợi nhiều từ việc có “vợ” nhờ sống thử hơn là kết hôn thật. Họ cho rằng chung sống trước là cách kiểm chứng hôn nhân rất tốt cho sau này.


Trong mắt họ, sống thử ít mạo hiểm hơn kết hôn nhiều. Hai người cùng chi trả sinh hoạt, cùng “yêu”, mà vẫn tự do thoải mái, không trói buộc và ít gánh nặng trách nhiệm.   


 


Tránh được nguy cơ ly hôn và phân chia tài sản


Không kết hôn thì không lo phải ly hôn và tài sản được bảo toàn. Tuyệt đại đa số các chàng trai cho rằng tài sản của họ sẽ “nguyên vẹn” nếu sống chung với một cô gái nào đó mà không kết hôn.


Phải chu cấp cho vợ cũ trong quá trình ổn định lại cuộc sống là viễn cảnh các chàng không muốn nghĩ đến một chút nào.


 


Không thích làm “bố trẻ con”


Đàn ông muốn có con muộn, chính xác là các chàng muốn làm bố khi mình đã chín chắn. Dù rất hiểu phụ nữ lo ngại vấn đề đồng hồ sinh học của nữ giới, đàn ông vẫn có thể ích kỷ nghĩ rằng “đó có phải vấn đề của mình đâu”.


Thêm nữa, nam giới càng không muốn bị những người phụ nữ thích kết hôn chỉ để sinh con dồn đến bàn thờ tổ tiên bắt làm lễ cưới.


 


Sợ trách nhiệm


Đàn ông sợ rằng hôn nhân sẽ kéo theo trách nhiệm và thay đổi. Cuộc sống độc thân thật tuyệt vời với những đêm tự do bên ngoài, thích gì làm nấy, không phải đưa tiền về nhà, không phát sinh gánh nặng tài chính. Tại sao phải đánh đổi tất cả chỉ để dán cái mác “đã có gia đình”?


 


Mỏi mắt tìm kiếm


Đàn ông chờ đợi người bạn đời hoàn hảo nhưng cô ấy chưa xuất hiện. Người bạn đời lý tưởng là người phụ nữ có thể chấp nhận chính con người của chàng mà không yêu cầu thay đổi.


 


Lẩn tránh thực tại


Nam giới phải đối mặt với vài áp lực xã hội khi kết hôn: các thủ tục cưới truyền thống, vấn đề tôn giáo, công việc, rồi ông bà thúc giục muốn có cháu bế v.v. Quá phức tạp với một anh chàng đang còn muốn tự do tự tại.


 


Với phụ nữ đã “một lần đò”


Trước đối tượng này thì các chàng càng “ngại”, đặc biệt khi nàng còn có con riêng nữa. Bởi xây dựng gia đình với nàng đồng nghĩa với đối mặt với xung đột rất có thể có với “tên” chồng cũ, và hơi rầy rà trong khâu làm quen với đứa nhỏ.


 


Vì bản lĩnh đàn ông


Họ muốn có nhà, kinh tế vững vàng trước khi lấy vợ. Tức là “làm chủ ngôi nhà” trước khi “làm chủ gia đình”, vậy sẽ tự tin hơn.


 


Ngại thay đổi


Đàn ông muốn sống độc thân càng lâu càng tốt. Họ đã quá quen với lịch trình hàng ngày của một gã chưa vợ, quá yêu quý mảnh trời riêng của mình và chưa sẵn sàng để ai đó bước vào làm tất cả xáo trộn.  


 


Huyền Anh Theo MSN


Thứ Ba, 24 tháng 10, 2006

Thành công là gì?




Tình cờ đọc được bài văn "gây xôn xao" cư dân mạng, Frankie xin đưa lên đây để chia sẻ cùng mọi người. Nhận xét và các nhìn nhận về cuộc sống của cô bé này có lẽ hơi già dặn so với tuổi nhưng ít ra, ngoài thành công là "gây xôn xao" cho mọi người, cô bé có một thành công khác, đó là, bài văn của em thật sự do em viết ra, tự kết cấu chứ không theo một khuôn mẫu hay chép từ các sách vở mà những học sinh khác hay làm. Hy vọng học trò Việt Nam sẽ có nhiều học sinh "tự viết lên những suy nghĩ của mình" như Hà Minh Ngọc. Một thành côn nữa của Hà Minh Ngọc đó là em đã khiến cho nhiều người sẽ cảm thấy tự tin và lạc quan hơn trong cuộc sống. Theo Frankie, so với độ tuổi của cô bé thì bài văn này đáng được 10 điểm, chứ không phải 9 điểm như cô giáo đã phê.


 


Đề bài:

Một bài học sâu sắc, ý nghĩa mà cuộc sống đã tặng cho em


Bài làm:

Bản chất của thành công


Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy giành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ.


Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8-3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên “chiến trường” bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ “đoá hồng” của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.







Lời phê của cô giáo dạy văn




Cảm ơn em đã tặng cô một bài học, một lời động viên vào lúc cô cần nó nhất.


Em đã thực sự thành công đấy. Mong em tiếp tục thành công.


Thành công còn là hình ảnh một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ nhỏ cậu đã nuôi ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu thủ dự bị trong một đội bóng nhỏ, và chưa bao giờ được chính thức ra sân. Nhưng đó không phải là thất bại. Trái lại, thành công đã nở hoa khi cậu bé năm xưa, với bao nghị lực và quyết tâm, đã chiến thắng hoàn cảnh để theo đuổi ước mơ từ ngày thơ bé. Thành công ấy, liệu có mấy người đạt được?


Sau mỗi mùa thi đại học, có bao “sĩ tử” buồn rầu khi biết mình trở thành “tử sĩ”. Hai bảy điểm, cao thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi NV1 lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải là thất bại, chỉ là khi thành công - bị - trì – hoãn mà thôi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với NV2, NV3. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành công.


Ngày còn nhỏ, tôi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Truyện kể về một cậu bé nghèo với bài văn tả lại mẹ - người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà ngoại là người mẹ - người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành công, bởi ở đó chất chứa tình yêu thương của đứa cháu mồ côi dành cho bà ngoại. Liệu có thành công nào, tình cảm nào thiêng liêng hơn thế?


Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trò nghèo thi đậu đại học với vị trí thủ khoa. Đối với cậu, đó là một thành công lớn. Nhưng có một thành công khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là chiến thắng của một người cha gần 20 năm trời đạp xích lô nuôi con ăn học. Bao niềm tin và hi vọng hiện lên trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại học cũng là ngày tốt nghiệp khoá - học - của - một - người - cha.


Tôi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi năm trước. Với tài năng của mình, cô có thể gặt hái thành công trên con đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm đang, một người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ. Cho tới bây giờ, khi đã là một phụ nữ trung niên, Người vẫn nói với tôi rằng: “Chăm sóc bố và hai con chu đáo, đối với mẹ đã là một thành công lớn”. Mỗi khi nghe câu nói ấy, tôi lại rơi nước mắt. Gia đình là hạnh phúc, là thành quả đẹp đẽ của đời mẹ, và chúng tôi phải cảm ơn mẹ vì điều đó.


Con người luôn khát khao thành công, nhưng mù quáng theo đuổi thành công thì thật là vô nghĩa. Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành tỷ phú như Bill Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi người hiểu được bạn không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu có tâm hồn. Khi đó, bạn đã thực sự thành công.


Cũng có khi bạn ước mơ thành công sẽ đến với mình như đến với Abramovich - ông chủ của đội bóng toàn những ngôi sao? Thành công chẳng ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho “đội bóng” của gia đình bạn. Ở đó, bạn nhận được tình yêu thương vô bờ bến, thứ mà Abramovich không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mọi người một cách giản dị và ngọt ngào như thế!


Bạn được sinh ra, đó là một thành công vĩ đại của cha và mẹ. Trách nhiệm của bạn là phải gìn giữ cho vẻ đẹp hoàn thiện của thành công ấy. Đừng bao giờ ủ ê nghĩ rằng cuộc sống  là một chuỗi của thất bại, bởi như một giáo sư người Anh từng nói: “Cuộc sống này không có thất bại, có chăng là cách chúng ta nhìn nhận mọi việc mà thôi”. Còn đối với tôi, thành công là khi ai đó đọc được bài viết nhỏ này. Có thể sẽ chẳng được điểm cao, nhưng gửi gắm được những suy nghĩ của mình vào trang viết, với tôi, đó là một thành công.


Hà Minh Ngọc

Thứ Hai, 23 tháng 10, 2006

Khăn ăn, giấy ăn "ổ bệnh thơm mát"












Hình do Frankie chụp ở sân bay Nội Bài. "KHĂN THƠM DÙNG MỘT LẦN. Hẹn gặp lại!" Không hiểu do vô tình hay cố ý mà người ta lại in bao bì thế này. Nhưng đó cũng là lý do mà Frankie chia sẻ với các bạn bài viết sau đây. Cám ơn Hoàng Anh đã chia sẻ bài báo này trước.

 


Khăn ăn, giấy ăn "ổ bệnh thơm mát"


Thứ hai, 23/10/2006, 14:44 GMT+7

Có thể nói chưa bao giờ dịch vụ cung cấp khăn, giấy ăn đóng gói lại "ăn nên làm ra" như hiện nay. Bởi hầu như các nhà hàng, quán ăn, quán nước cho đến các điểm karaoke, massage, hớt tóc đều sử dụng khăn giấy lạnh đóng gói để phục vụ "thượng đế".


Tuy nhiên, ít ai biết rằng, bề ngoài trông "thơm tho trắng sạch" là thế, nhưng thực chất chúng rất mất vệ sinh, thậm chí còn ẩn chứa bên trong một ổ vi trùng gây "bá bệnh"...


Câu chuyện "Truyền kỳ"...

 

Một lần đi dự tiệc sinh nhật của người bạn ở "làng nướng" NB khá lớn đường CMTT (Q. Tân Bình), chị Thuý Ngọc, ngụ đường Dương Bá Trạc (Q.8) đã "nôn ra mật xanh" vì chiếc khăn lạnh.


Do đi đường xa cộng với tiết trời oi bức, chị nhận chiếc khăn nhân viên nơi này mang ra phục vụ và không ngần ngại mở ngay bao nylon còn đầy hơi lạnh để lau mặt. Cứ tưởng sẽ được tận hưởng sự "thơm tho và mát lạnh" như thường lệ, thế nhưng khi vừa đưa chiếc khăn lên mặt thì chị Ngọc đã phải chạy thẳng vào nhà vệ sinh nôn thốc, nôn tháo vì mùi tanh khó chịu bốc ra từ chiếc khăn. Mọi người ngồi cùng bàn tò mò mở khăn ra xem thì... hỡi ôi "cả một vệt máu bầm đen còn in đậm trên khăn"!


Còn ông Nguyễn Bá Huy ở đường Mai Văn Vĩnh (Q.7) bức xúc kể lại, một lần về quê ở Trà Vinh đi ngang qua địa phận huyện Cai Lậy (Tiền Giang), ông cùng gia đình ghé vào quán nước ven đường nghỉ ngơi lấy sức đi tiếp. Như mọi lần, sau khi chủ quán mang ra vài chiếc khăn lạnh, ông vớ ngay một cái "đập bốp" và đưa lên lau mặt thì phát hiện "có vết gì xanh xanh...". Nhìn kỹ thấy đích thị chúng là... "rỉ mũi". Đến nước này ông Huy đành phải ra lấy nước... sông để rửa mặt.


"Công nghệ" làm khăn lạnh


Để tìm hiểu "công nghệ" làm khăn lạnh, chúng tôi gọi đến số điện thoại ghi trên bao bì của một cơ sở cung cấp khăn, kèm theo tên quán lẩu dê ở Ngã Năm Chuồng Chó (Q. Gò Vấp). Trong vai người vừa mở quán nhậu ở Q.7 đang cần người cung cấp khăn để phục vụ cho khách, chúng tôi dễ dàng tiếp cận "lò" chuyên cung cấp khăn lạnh cho các quán ăn, nhà hàng ở đường  Vườn Lài (Q. Tân Phú).


Theo lời bà H, "lò" có khả năng cung cấp mỗi ngày khoảng 3.000 chiếc khăn, chúng tôi cứ tưởng rằng "lò" của bà rất lớn, song khi đến nơi mới thấy "lò" này chỉ là một căn hộ ẩm thấp, dơ bẩn rộng chừng 12m2, bên trong đặt kín máy giặt, máy đóng bao bì, khung kéo lụa và vô số thau chậu chứa đầy khăn bẩn bốc mùi hôi thối, xem lẫn mùi hoá chất (mùi xá xị), thuốc tẩy rất khó chịu... Mỗi mẻ hàng trăm chiếc khăn bẩn được trút vào chiếc máy giặt cũ kỹ kèm theo khoảng 100g bột giặt, ba nắp nước tẩy và vài muỗng hoá chất tạo thơm.


Khi máy giặt báo hiệu đã giặt xong, hai nhân viên mình trần, chân đất lấy khăn ra thau rồi không cần phơi nắng hay hấp tiệt trùng, cứ hai người một thau chất đầy khăn "đua" nhau xếp, bất chấp chúng đã sạch hay chưa và đóng gói, theo địa chỉ giao hàng. Mỗi chiếc khăn mang đi bỏ mối giá chỉ 300 đến 500đ, nhưng tại các quán, chúng được ướp đá cho lạnh và mang ra phục vụ khách với giá từ 1.000 - 2.000đ/chiếc. Kể ra, khăn lạnh tiện thật. Nó chỉ dùng để lau mặt, lau tay mà khi nó đã khá bẩn thì người ta vẫn có thể sử dụng nó cho việc lau... giầy.


Với mục đích mang lại cho người sử dụng sự thoải mái, vệ sinh trong những lúc ăn uống, đi đường gió bụi, giảm nóng bức... chiếc khăn lạnh thật sự cần thiết và hữu ích. Thế nhưng, với cách làm như trên chẳng khác nào đã tiếp tay, tạo "ổ" cho các loại vi khuẩn phát triển và truyền mầm bệnh cho người sử dụng.


Giấy vệ sinh "hành quân" lên bàn ăn


Trong khi ngồi chờ đồ ăn, anh bạn tôi xé gói giấy lạnh lau bát đũa. Nhưng lau đi lau lại vẫn không sạch, trái lại còn bẩn hơn vì càng lau bát đũa càng trơn và có bọt, lấy giấy thường thì dính toàn bụi nát ra từ miếng giấy. Chẳng còn cách nào khác, anh bạn tôi đành phải gọi chai nước suối để tráng...


Lần khác, tôi cùng gia đình đến ăn tại một quán lẩu khá nổi tiếng trên phố Láng Hạ, trên bàn ăn ngoài hai "đĩa" khăn giấy lạnh nhìn đã thấy mát còn có một hộp giấy ăn trông cũng rất vệ sinh. Khi bóc khăn giấy ra lau thì hỡi ôi ngoài mùi bạc hà thơm mát còn thoang thoảng thêm cái mùi gì đó... như mắm tôm. Giấy ăn để trong hộp trông sạch sẽ là thế nhưng mới cầm vào đã thấy mủn rơi ra trắng cả tay.


Anh bạn đi cùng nhanh miệng: "Đây là giấy mấy bà bán rong hay rao ấy mà. Giấy này dùng trong toillet còn không được nữa là dùng làm giấy ăn. Bẩn khủng khiếp!". Đúng vậy, so với giấy vệ sinh thì loại giấy này còn thua kém xa.


Thật ra, đây là giấy tái sinh dùng trong toillet, nhưng ngày càng nhiều quán ăn bình dân ham rẻ chuyển đổi công năng của nó. Họ mặc nhiên xem đây là một loại giấy sử dụng trên... bàn ăn. Chủ quán đặt mỗi bàn một cuốn để trong hộp và thực khách lấy ra để lau mọi thứ... Nhiều quán tiết kiệm còn mua loại giấy vệ sinh kém chất lượng màu xám, nâu hoặc màu trắng nhưng mặt giấy nhám, loang lổ tạp chất để cho thực khách dùng.


Loại sản phẩm này đang được bán tràn lan, giá rất rẻ. Cô bạn quê Bắc Ninh cho tôi biết: "Ở quê cô có khá nhiều cơ sở sản xuất loại giấy này. Giấy phế liệu sau khi thu gom được đem ngâm, quấy thành bột. Sau đó, pha các hoá chất và phụ gia như phèn, nhựa thông, phẩm màu, xút... để tẩy trắng. Tiếp đó, thứ hỗn hợp kia được cho vào đun nấu, đổ ra khuôn ép và sấy khô thành giấy ăn nơi các quán phở, quán nhậu hay dùng... Thấy làm một lần chắc về cũng chẳng dám dùng trong toillet chứ đừng nói để làm giấy ăn...".


Một bác sĩ Viện Da liễu cho biết: Những "ổ bệnh thơm mát" và các loại giấy ăn này là môi trường lý tưởng để các vi khuẩn gây bệnh ngoài da sinh sôi phát triển. Dùng khăn ướp lạnh tái sử dụng tại các hàng quán ăn để lau mặt là một trong những nguyên nhân gây lở rộp môi do virus herpes. Thậm chí nếu các cơ sở sản xuất cho vào giấy các loại hoá chất chống ẩm mốc rất có thể sẽ bị ung thư...


Theo Vân Tùng - Kim Thanh

tiepthi.gif

Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2006

Beat of my heart




Trong một đêm cuối tuần yên ắng, lắng nghe "Nhịp đập trái tim" của cô ca sĩ kiêm diễn viên xinh đẹp Hilary Duff...



Nghe "Beat of my heart"


Beat of my heart


To the beat of my

To the beat of my

To the beat of my heart



I'm thinking about,

Letting it out.

I wanna give in,

I wanna go out.

Been looking around

I've finally found,

The rhythm of love,

The feeling of sound.

It's making a change,



The feeling is strange.

It's coming right back.

Right back in my range.

Not worried about anything else,

I'm waking up



To the beat of my,

To the beat of my,

To the beat of my heart.



[Chorus:]

The beat of my heart,

The beat of my heart,

The beat of my heart,

It tears us apart.

The beat of my heart,

The beat of my heart,

The beat of my heart,

Now I'm back to the start.

To the beat of my,

To the beat of my,

To the beat of my heart,



I'm up from my down.

I turn it around.

I'm making it back,

I'm not gonna drown.

I'm taking a stance.

I won't miss a chance.

I want you to see

I'm not scared to dance.



The way that you feel

Could never be real.

I want you to know I finished the deal.

So I'm sayin to you

I'll always be true.

To the rhythm inside,



To the beat of my,

To the beat of my,

To the beat of my heart,



[Chorus]



Away Away,

Away Away,

Away Away,

Away Away,

Away Away,

Away Away,

To the beat of my,

To the beat of my heart,

Away Away,

Away Away,

To the beat of my,

To the beat of my heart,



The beat of my heart,

The beat of my heart,

The beat of my heart,

It tears us apart,

The beat of my heart,

The beat of my heart,

The beat of my heart,

Now I'm back to the start,



[Chorus]



Away Away,

Away Away,

To the beat of my,

To the beat of my heart,

Away Away,

Away Away,

To the beat of my,

To the beat of my heart.


Thứ Năm, 19 tháng 10, 2006

Món quà muộn nhân ngày 20-10




Ảnh chụp em gái, chỉ mang tính chất minh họa, không liên quan đến nội dung câu chuyện hehe

Xin lỗi các chị em vì Frankie gửi món quà này đến chị em hơi trễ chút xíu. Dù sao thì trễ vẫn hơn không, đúng không nào? Image Hì!

Mời các bạn ngh câu chuyện nhỏ sau đây nhé! Truyện này là chương trình đầu tiên của chuyên mục "Tâm sự đêm không ngủ" phát trên Radio Ngày Mới cách đây không lâu.

Click vào đây để nghe: http://www.travipmedia.com/tsdkn_phanlamchong.mp3

Thứ Ba, 17 tháng 10, 2006

Lỗi bảo mật nghiêm trọng. Bạn có muốn tiếp tục không?




Critical security risk. Do you want to continue?


Xem poster khổ lớn ở đây!

http://www.travipmedia.com/Nhin_posterA3.jpg 


VÀO CỬA TỰ DO


Cộng đồng Sáng tạo Mekong

Chương trình Nghệ thuật trong Công tác Truyền thông 2006 của PETA do Quỹ Rockefeller hỗ trợ

Hội Nghệ sỹ Sân khấu Việt Nam


Mekong Creative Communities

Art for Advocay Fellowship 2006 by PETA with the support of The Rockefeller Foundation

Vietnam Stage Artists Association


Vở kịch: NHÌN



Sản phẩm hợp tác của Sân khấu NhápSân khấu SaoSoong


A collaborative work of SameStuff Theatre and SaoSoong Theatre


 


Lời giới thiệu:


“NHÌN” là một tác phẩm sân khấu đa phương tiện (multimedia theatre) do hai nghệ sỹ Phan Ý Ly (Sân khấu Nháp) và Nut Nualpang (Sân khấu Saosoong) đồng sáng tạo và thực hiện. Vở sân khấu này ra đời với mục đích nâng cao sự hiểu biết và khuyến khích các bạn trẻ nhìn nhận về những ích lợi cũng như nguy cơ từ công nghệ internet. Công nghệ này cho phép người sử dụng được sống trong thế giới ảo, bộc lộ cá tính và thể hiện những gì mà thế giới bình thường không dễ dàng cho phép họ. Những ảo tưởng trên mạng internet có lẽ sẽ chẳng có gì đáng lo ngại nếu không có những phần tử lợi dụng sự mơ mộng và bất cẩn để tạo nên những hậu quả THẬT trên mạng ẢO. 


Trong khuôn khổ dự án “Nghệ thuật trong công tác truyền thông” do Sân khấu Giáo dục Philippine (PETA) khởi xướng với sự hỗ trợ từ Quỹ Rockefeller, “NHÌN” sẽ cùng các bạn trẻ tìm hiểu những vấn đề xung quanh mạng internet.


A witty piece collaborated by two artists SameStuff Theatre (Phan Y Ly) and Saosoong Theatre (Nut Nualpang), “NHIN” is a contemporary multimedia production depicting the world of cyber sex and information technology. Apt in its theme and setting, “NHIN” captured the urban and youthful story on sexuality and the hazards of the cyber world. It certainly encapsulates the essential discourse in this modern age form of interaction and the issues of body images and perception, done with crisp contemporary humor.


Under the Mekong Creative Communities - Arts for Advocacy Fellowship 2006 by PETA with the support of The Rockefeller Foundation, “NHIN” will travel with the young audience to explore today’s cyber issues.


Tóm tắt vở diễn:


Một người đàn ông lang thang trên mạng để tìm sự tiêu khiển. Anh ta tình cờ vào được một trang web kết bạn với nhiều hình ảnh quyến rũ của các cô gái. Qua trang web này, anh đã làm quen với một cô gái trẻ, xinh đẹp, dễ thương và rất hấp dẫn. Hai người chia sẻ những ký ức tuổi thơ và dành cả sự rung động cho nhau. Người đàn ông trong lúc không kìm chế được mình đã thốt ra những lời nói đụng chạm đến lòng tự trọng của cô gái và khiến cô bỏ đi. Người đàn ông bị bỏ mặc trong nỗi tương tư và sự ân hận. Điều gì sẽ xảy ra tiếp theo?


A man wanders through the Internet looking for entertainment and finds a friendship website with many photos of attractive girls. Through this website he gets to know a young, beautiful lady. The two of them share childhood stories and begin to have feelings for each other. Through a slip of the tongue, the man expresses his desire in a way that offends the woman, causing her to log out. The man is left feeling guilty and sad. What will happen next?


Các vai:


Người đàn ông: Nut Nualpang

Người đàn bà: Phan Ý Ly


Những người thực hiện


Đạo diễn: Nut Nualpang

Ý tưởng và thiết kế đa phương tiện: Phan Ý Ly

Điều hành Sân khấu: Chertsak Pratumsisakorn

Điều khiển máy tính: Lưu Vĩnh Lộc

Chịu trách nhiệm kỹ thuật: Phạm Văn Đoàn

Thiết kế ấn phẩm: travipmedia.com

Giám đốc sản xuất: Karnpich-cha Pongkullapat

Điều phối phía Bắc: Nguyễn Hoài Thu

Điều phối phía Nam: Nguyễn Hồng Hạnh


LỊCH DIỄN

Schedule


HÀ NỘI


20:00 h   23.10.2006

Hội trường lớn, Phân viện Báo chí và Tuyên truyền

Assembly  Hall, Academy of Journalism and Communication

Ðịa chỉ: 36 Xuân Thuỷ- Cầu Giấy - Hà Nội

 

9:00 h   25.10.2006

Hội trường nhà A, Trường Sân khấu Điện Ảnh

Assembly Hall, Building A, Academy Of  Theatre And Cinema

Địa chỉ: Mai Dịch - Cầu Giấy- Hà Nội


17:00 h   26.10.2006

Hội trường tầng 8, Nhà E, Trường ĐH KHXH & NV

Assembly Hall, 8th floor, Building E, The University of Social Sciences and Humanities

336 Đường Nguyễn Trãi, Thanh Xuân, Hà Nội


TP HỒ CHÍ MINH


19:00 h   2.11.2006

Hội trường lớn, khu chính, Đại học Kinh tế

Assembly Hall, Main campus, University of Economic

39C Nguyễn Đình Chiểu, Quận 3


16:00 h   3.11.2006

Sân khấu Melbourne, Trường Đại học Quốc tế RMIT, Cơ sở Nam Sài Gòn

Melbourne Theatre, RMIT International University Vietnam, Saigon South Campus

702 Đại lộ Nguyễn Văn Linh, Phường Tân Phong, Quận 7


19:00 h   6.11.2006

Hội trường lầu 6, Khu D, Đại học Ngoại ngữ Tin học TP HCM

Assembly Hall, 6th Floor, Compound D, University of Program Language and Information Technology

155 Sư Vạn Hạnh, Phường 13, Quận 10




Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2006

Điện thoại Nokia 'Vĩnh hằng'

Đội nghiên cứu và phát triển sản phẩm của Nokia đã thiết kế thành công mẫu điện thoại có tên Vĩnh hằng. Điểm nhấn của model này là bàn phím cảm ứng trải trên toàn bộ bề mặt điện thoại.
















Image
Điện thoại Nokia Vĩnh hằng sẽ có 3 màu. Điểm chung về thiết kế của cả 3 model là đai Nokia bằng kim loại phân cách bàn phím và màn hình.

Image
Bình thường, bàn phím sẽ không hiện. Lúc này, cả chiếc điện thoại sẽ giống như một thứ đồ chơi lạ mắt.

Image
Ý tưởng thiết kế điện thoại Vĩnh hằng của Nokia giống như ý tưởng thiết kế "Chiếc hộp đen" của BenQ-Siemens. Hiện tại, người dùng chưa thấy được cái hay của thiết kế này, tuy nhiên, rất có thể các mẫu điện thoại trong tương lai sẽ lấy Vĩnh hằng hay Chiếc hộp đen làm mẫu.

Đức Thanh (theo Engadgetmobile)


Source: http://www.sohoa.net/News/Dien-thoai/2006/10/3B9AE598/