Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2006

Blog ngẫu hứng...




Hôm nay hẹn với thằng Nam 8h sáng đi cafe để bàn vụ coding, thế mà rốt cuộc không dậy nổi. Đành hẹn chiều!!! Cái tội hôm qua mất ngủ, thức đến gần 5h sáng.


__________________________


Hôm nay đi cùng thằng em zai qua VietnamLand để bàn giao công việc bên đấy cho nó. Nó qua nhà mình, để xe đó, hai anh em đi chung một xe là xe mình. Lúc nó ghé nhà lấy máy tính, "tình cờ" để quên chìa khóa xe máy ở nhà. Đến chiều về lại nhà mình để lấy xe thì nó mới phát hiện ra là nó quẳng chìa khóa ở nhà. Khổ thân thằng anh nó phải đèo nó về lấy khóa rồi vòng ngược lên để nó lấy xe. Thằng hâm! Đoảng quá! Image


__________________________


Buổi làm việc hôm nay với VietnamLand nhìn chung khá ổn, trừ cái cách nói chuyện của chị kế toán bên ấy làm mình không thoải mái lắm. Các sếp bên đấy thì nói chuyện nho nhã, lịch sự, đáng tôn trọng. Cũng chỉ là lời nói thôi mà!!! Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.


__________________________


Chiều ra Ống làm việc với thằng Nam, Đức, Phương. Nhìn chung khá trôi chảy. Buổi chiều nhận được CD của thằng Quý gửi hình bọn The Twins để làm bìa CD. Không chấp nhận nổi gu ăn mặc của 2 ca sĩ trẻ này... Mặc áo sơ mi kiểu, màu trắng xanh nõn chuối, ở dưới là quần hip-hop được điểm thêm mấy sợi dây xích. Có ảnh thì mặc áo body của dân đua xe trông rất ngầu nhưng ở dưới lại mặc quần hip-hop. Là lào?


__________________________


24h tiếng nữa là ở Bangkok rồi. Phải ở Thái Lan 1 tháng. Ghét vật!!! Đã đi nhiều nơi, chỉ thích ở quê hương xứ sở... Image Cám ơn mọi người vì mai sẽ ra sân bay tiễn dù mình đi có 1 tháng thôi mà. Em Đức đừng dỗi anh zai nữa nhé!!! Image


__________________________


From: http://360.yahoo.com/binuct39



June 22, 2006
 

235


Biết viết như thế nào nhỉ? Hôm nay mình nhận được một "tin vui". Mình được chọn làm gương tiêu biểu trong tuần của trung tâm. Với thành tích ghi được là đã quan tâm, chăm sóc tận tình cho em. Nhưng mình cũng không cảm thấy vui mừng lắm. Vì sao ư? Đơn giản vì em không còn nữa. Cảm giác của mình lúc này giống như một người bác sĩ được mọi người khen ngợi vì đã tận tình cứu chữa cho một bênh nhân mắc bệnh hiểm nghèo. Nhưng cuối cùng thì bệnh nhân đó cũng không qua khỏi được...


Nhưng dù sao đây cũng là một lời động viên, một lời an ủi mà mọi người đã giành cho mình. Xin được gửi lời cảm ơn chân thành đến mọi người! Bây giờ mình chỉ cảm thấy buồn cho bác Frankie thôi. Có lẽ bác không được như mình, mặc dù tình cảm của bác giành cho em cũng không ít hơn mình. Mình và bác Frankie sẽ luôn luôn nhớ về em.




Thursday June 22, 2006 - 05:46pm (ICT)


3 nhận xét:

  1. ôi em được bóc tem anh zai à :)) chán quá hôm nay chả có hứng viết blog nhg chắc tị xem xong fim sẽ viết trc khi đi ngủ hehe. Mai sẽ cố gắng hoàn thành công việc cả ngày để chiều tối đi bù khú tiễn anh zai về miền Bangkok :"> hehe

    Trả lờiXóa
  2. Cái ảnh trên anh chụp lúc lên mấy đấy ? ...ngộ vãi :))

    Trả lờiXóa