Thứ Hai, 19 tháng 6, 2006

Những câu chuyện của bố: Thiên đàng và Địa ngục




(Trích hồi ký - Chương 7)



Bạn có tin rằng tồn tại hai thế giới ngoài sự sống của chúng ta là Thiên đàng và Ðịa ngục? Có thể bạn không tin nhưng chắc hẳn bạn đã nghe về nó. Trong Phật giáo có Cõi Niết bàn và Âm phủ, Thiên Chúa Giáo có Thiên Ðàng và Ðịa Ngục. Ðó là hai thế giới đối nghịch nhau. Một nơi vô cùng tươi đẹp và hạnh phúc, còn nơi kia thì lại ngập tràn đau khổ và bất hạnh. Có thể bạn không tin, có thể bạn cho đó là chuyện trẻ con hay cùng lắm thì tôi trẻ con vậy nhưng hãy để tôi kể những câu chuyện mà bố tôi đã kể cho tôi.



   Hồi tôi còn bé tí, TV rất hay chiếu bộ phim "Phạm Công Cúc Hoa". Ðó là một bộ phim hay. Trong phim có cảnh nàng Cúc Hoa sau khi chết đi xuống địa ngục làm con gái Diêm Vương. Tôi liền thắc mắc với bố tôi: "Thế địa ngục có thật không hả bố?". Bố tôi trả lời: "Không những có địa ngục mà còn có thiên đàng. Ai tốt sau khi chết đi sẽ được lên thiên đàng và sống một cuộc sống hạnh phúc. Còn ai xấu xa thì sẽ bị đày xuống địa ngục cho quỷ xa tăng ném vào vạc dầu." Câu trả lời đơn giản chỉ có vậy. Nhưng đối với tôi như vậy chưa đủ. Tôi tò mò muốn biết thêm:


     -Nhưng khi chết đi, ai biết được người đó tốt hay xấu mà đưa lên thiên đàng hày đày xuống địa ngục?


     -À, có một đấng tối cao kiểm soát tất cả hành động của chúng ta. Chúng ta làm gì đều được ghi lại cả. Không một hành động nào có thể lọt khỏi mắt của Người.


     -Nhưng con vẫn chưa hiểu khi chết đi thì người ta sẽ đi về đâu? Ðâu là đường lên Thiên đàng? Ðâu là đường xuống địa ngục.


   Bố tôi kiên nhẫn giải thích:


     -Khi chết đi, người ta thấy hồn mình tách khỏi xác, bay lơ lửng trên không trung và nhìn thấy mình nằm ở dưới. Sau đó người ta cảm thấy mình lọt vào một đường hầm tối. Phía cuối đường hầm có một ánh sáng chói chang. ở đó có một con đường. Ai tốt lúc sống thì con đường đó sẽ dẫn lên Thiên đàng, ai xấu thì đó là con đường đưa xuống địa ngục.


   Tôi vẫn chưa hết thắc mắc:


     -Nhưng bất cứ ai lúc sống cũng phạm phải một sai lầm gì đó. Vậy thì ai cũng bị đày xuống địa ngục hay sao?


     -Tất nhiên ai cũng có lỗi lầm nhưng điều quan trọng là họ có biết sửa chữa lỗi lầm của mình không? Nếu ai ngoan cố, không nhận ra lỗi của mình, không chịu sửa chữa sẽ bị đày xuống địa ngục.


   Bố tôi kể thêm rằng, khi lên đến thiên đàng, không dễ dàng gì mà bước qua cổng trời. Trước khi bước qua cổng Thiên đàng, người ta phải ghi ra hết những tội lỗi của mình, từ lỗi nhỏ đến lỗi lớn. Nếu ghi thiếu hoặc không trung thực thì không những không được bước qua cổng thiên đàng mà còn bị đày xuống địa ngục. Tôi không ngừng thắc mắc:


     -Nhưng làm sao mà nhớ hết tất cả những lỗi lầm trong cuộc đời của mình chứ?


     -À, lúc đó có một phép màu giúp ta nhớ lại tất cả. Chỉ có điều ta có trung thực ghi ra hết tội lỗi của mình hay không thôi.


   Ngày này qua ngày khác, những câu chuyện về Thiên đàng và Ðịa ngục tiếp tục ăn sâu vào đầu óc tôi. Bố tôi còn kể rằng ở dưới địa ngục có nhiều hình phạt khác nhau dành cho những tội lỗi khác nhau. Ví dụ ăn trộm thì bị chặt tay, ăn uống phung phí thì bị bỏ đói, treo ngược đầu, giết người thì bị ném vào vạc dầu sôi,... Có lần mẹ tôi đi chấm thi về và phàn nàn rằng: "Trường phát cho mấy cây bút để chấm thi mà cũng có người ăn bớt, dành lấy hết." Bố tôi bảo với tôi rằng những người như vậy xuống địa ngục sẽ bị bắt viết cả tỉ cây bút mà không bao giờ hết mực. Cứ viết mãi, viết mãi, mệt mỏi, đau tay cũng không được dừng lại. Ðó là hình phạt cho kẻ tham lam. Luôn có những hình phạt phù hợp với những tội ác mà người đó gây ra.


   Câu chuyện của bố tôi mang nhiều màu sắc tôn giáo mặc dù nhà tôi chẳng ai theo một tôn giáo nào cả. Những câu chuyện bố tôi không hẳn xuôi theo Phật giáo, cũng không hoàn toàn là Thiên chúa giáo. Có lẽ nó kết hợp cả hai vì bố tôi hiểu rất rõ các triết lý Phật giáo và đọc rất nhiều Kinh thánh. Thật ra câu chuyện mà bố tôi kể không có gì phức tạp, trái lại cực kỳ đơn giản và dễ hiểu


   Bây giờ tôi đã lớn, nghĩ lại những câu chuyện đó thật là trẻ con nhưng hình như tôi đã bị ảnh hưởng từ những câu chuyện đó rất nhiều. Không cần bố tôi nói thẳng ra nhưng tôi cũng hiểu rằng phải suy xét kỹ trước khi hành động, phải nghĩ đến hậu quả trước khi làm một điều gì đó. Bố tôi đã dạy tôi như thế đấy. Không nói gì nhiều, không la mắng. Tất cả chỉ là những câu chuyện để rồi từ đó tôi tự nhận ra điều mà bố tôi muốn gửi gắm nơi tôi.


5 nhận xét:

  1. Nem' da' ho^i. nghi. anh Fran ty': ai lam` may' cai pho to nay` ma` hinh` dep qua' vzay?em co the biet ko? co' le` no' rat thich hop voi style cua n~ album sap toi'.Thanx a nhiu`

    Trả lờiXóa
  2. Duong nhu doi voi anh bo anh la nguoi tuyet voi, dem lai cho anh nhung bai hoc quy gia ma sau nay anh van co the ap dung vao cuoc song. Nhung voi em thi bo em chang duoc nhu vay! The moi chan!
    Nhung dieu bo anh muon gui gam, rat triet ly, nhe nhang nhung ma sau xa, em thay anh nhan thuc duoc dieu do nhung duong nhu co mot so dieu trong suy nghi va hanh dong cua anh chua chua duoc nhu vay? Phai ko? The nen moi co bai viet nay!
    Hi vong anh em minh duoc len thien dang! :D

    Trả lờiXóa
  3. Frankie แฟรงกี้lúc 20:47 18 tháng 6, 2006

    Tất nhiên, những hành động của anh phải khác chứ, sao mà giống hoàn toàn được. Nếu không anh là bố anh chứ không phải anh. Nhưng anh tin là anh đang làm được 90% rôi đấy. Tuổi trẻ có một chút nổi loạn, tham vọng và đam mê. Nhìn câu slogan trên blog anh đi. Ambitous, Rebellious, Desired. Anh có bài viết này là trích trong Hồi ký, muốn nhắc lại để mình khỏi quên thôi.
    Lời khuyên cho em: đừng vội trách những gì bố mẹ nói với mình. Em thử suy ngẫm sâu sa xem, họ cũng có cái lỹ của họ. Nên tìm cách ứng xử cho phù hợp em à. Với anh thì lúc trước bố mẹ anh cũng không tin anh đâu, nhưng anh đã phải nỗ lực chứng tỏ. Và anh đã thành công. Nếu mình có lý lẽ thì bố mẹ chẳng trách được gì đâu. Tất nhiên khoảng cách thế hệ sẽ gây ra những mâu thuẫn. Chẳng trách được. Kinh nghiệm của anh thì nghe vẫn cứ nghe. Điều gì thấy đúng và hợp lý thì làm theo. Còn điều gì sai thì mình im lặng lắng nghe và làm theo ý mình.

    Trả lờiXóa
  4. Cam giac ve` nguoi` bo' la` cam? giac' em chua tung` bao gio` dc trai? wa, nhung doc bai` viet nay` em cam? thay'that su xuc dong va` buo^n`.Cam? on anh da~ cho em mot mang? ky' uc (chua bao gio` say? ra doi' voi' em)se~ dc luu giu~ trong dau em nhu cau chuyen cua? chinh' minh`.

    Trả lờiXóa
  5. oi bo' em chac cha bao h kien nhan the, toan gat fat di kieu "hoi vo va vo van" haha. Suy ngam ra duoc 1 so dieu cho ban than :)

    Trả lờiXóa