Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2006

A sleepless night!!!




Lại thêm một đêm mất ngủ. Chán quá! Dạo này toàn vậy. Có lẽ mình suy nghĩ nhiều quá chăng? Hôm nay xem blog của một người bạn, hắn ta tâm sự sinh nhằm nhờ Thạch Lựu Mộc nên chịu số phận cô đơn. Giật mình nhìn lại thấy mình cũng sinh nhằm giờ này. Mà mình đang cô đơn thật. Mãi mà chưa tìm thấy một tình yêu đích thực. Có lẽ mình quá khắt khe với cuộc sống và với mọi người chăng? Có thể! Rồi người bạn kia cũng cho rằng làm nghề designer thì bị cái tính cẩn thận và thích sự hoàn hảo bám lấy, thành ra bị thờ ơ với những cái bình thường xung quanh. Cũng đúng. Có lẽ mình nên xem lại bản thân chăng? Đã có lần mình tự hỏi mình có quá nghiêm khắc không hay quá tự kỷ không? Dù sao thì mình cũng đã cố gắng để cuộc sống dễ thở hơn rồi. Mình là con người quá tham vọng, nhiều khi để mặc tất cả sau lưng, kể cả gia đình, người yêu, bạn bè để theo đuổi công việc. Mình ích kỷ quá.


Nhớ lại tình yêu xưa, đã mấy năm rồi nhỉ? Hơn 2 năm rồi. Tại sao khi người ta yêu nhau lại không thể đến với nhau, không thể trao cho nhau trọn vẹn chứ? Hay mình bị bản mệnh Thạc Lựu Mộc chiếu thật rồi? Mình không thể yêu ai vì bị hình bóng xưa ám ảnh. Mình đau khổ tự hỏi hình bóng đó còn ám ảnh mình đến bao giờ hay đó là duyên nợ từ kiếp trước mà kiếp này mình phải trả? Càng đau buồn hơn khi tự hỏi những thành công mình đạt được liệu có đổi được hạnh phúc không đây?


Đã có lúc mình muốn quên phắt đi mọi chuyện yêu đương. Đau đầu quá! Chỉ thích đàn đúm với bạn bè. Chơi với nhau vô tư, không suy nghĩ. Những cuộc vui qua ngày như vậy có khi làm vơi bớt nỗi cô đơn chăng?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét