Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2006

Song of the stork - Watch it to live better...




Tối nay vừa xem phim "Vũ khúc con cò", một bộ phim do Singapore làm về chiến tranh Việt Nam. Thật bất ngờ và thật cảm động khi các nhà làm phim nước ngoài làm phim về Việt Nam mà lại hay, thật và cảm động đến thế. những nỗi đau, những mất mát, những sự hy sinh trong chiến tranh được thể hiện rõ nét, từng chi tiết một. Nhưng bỏ qua tất cả những điều trên, tôi đã học được một bài học lớn từ bộ phim.


Điều gì ư? Sự mất mát, sự hy sinh của những con người thời chiến sao mà to lớn quá. Nhưng tại sao họ vẫn có thể sống tốt với nhau và vẫn mạnh mẽ đứng dậy tin vào tương lai. Tôi cảm thấy mình hèn quá. Tôi đã suy nghĩ về điều này nhiều lần và từ rất lâu. Nhưng tôi vẫn cảm thấy mình nhỏ bé quá. Tôi thấy mình chưa sống thực sự là sống. Tôi chưa trân trọng và yêu quý nó. Có lẽ tôi phải sống có ích hơn chăng và sống có định hướng hơn chăng? À không, tôi cũng không đến nỗi tệ thế nhưng tôi đang cố gắng để yêu quý cuộc sống hơn, sống có định hướng hơn và có ý nghĩa hơn. Đa số các bạn trẻ bây giờ sống thiếu định hướng quá, để phí hoài sức trẻ quá. Tôi không có ý lên mặt dạy đời ai cả vì bản thân tôi còn phải học hỏi nhiều. Nhưng thử nghĩ xem nếu mỗi người trong chúng ta đã từng trải qua những lúc bần hàn, những lúc thiếu thốn và cực khổ xem. Chúng ta sẽ cảm thấy quý cuộc sống này biết bao. Có thể các bạn cho tôi là một ông cụ non. Vậy cũng được.


Hôm qua một người bạn của tôi đã tranh luận gay gắt với gia đình về định hướng cho tương lai của cô ấy. Tôi chợt nghĩ, theo đuổi đam mê của mình thì co gì là sai chứ. Ít nhất thì cô ấy cũng sống có quyết tâm, có định hướng và có đam mê. Ít nhất thì cô ấy sống có ý nghĩa. Image

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét