Thứ Ba, 25 tháng 4, 2006

Work, Love & Friends...




Đáng lẽ ra giờ này mình phải ngồi làm việc mới phải. Bao nhiều là việc, việc trong việc ngoài, rồi còn cái luận văn nữa chứ. Mình đang bước vào cuộc thử thách khó khăn hơn bao giờ hết. Cảm thấy bị ức chế quá nhưng mình thích vậy và muốn vậy. Cái bản tính tham vọng của mình nó làm cho mình như vậy. Đúng là mình không thể ngồi yên và ngồi không làm gì. 


Cũng may trong cuộc sống còn có những động lực khác.


Cám ơn bố mẹ.


Cám ơn em đã luôn bên anh. Đừng nhìn vào cách anh cư xử ở ngoài. Cũng vì anh căng thẳng quá thôi. Anh không có nhiều thời gian dành cho em. Anh nghĩ em hiểu anh và tin anh. Và anh cũng vậy. Cám ơn em!


Cám ơn anh em bạn bè đã giúp đỡ và hỗ trợ tôi trong lúc khó khăn này. Lúc này mới thấy hết tình cảm và sự nhiệt tình của bạn bè. Bây giờ mới biết được là mình có nhiều anh em bạn bè tốt đến như vậy. Xúc động quá! Cám ơn chị Hương, anh Dũng, Ngọc Quang, chị Trang, Tôn, Đức, Phương, Bảy, Nam, Quý, Ly, Phượng, Hoàng, anh Trường, Thịnh, Hùng, Tú, Vinh. Cám ơn chị L và chị H đã cho em nhiều kinh nghiệm và bài học bổ ích.


Cảm động quá! Cám ơn tất cả…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét