Chủ Nhật, 2 tháng 7, 2006

Cái blog ngớ ngẩn cuối cùng…




Bắt đầu từ mai tôi sẽ viết blog nghiêm túc hơn. Dạo này tâm trí đang quẩn quanh nhiều chuyện quá nên nghĩ gì viết đấy. Chả để ý nữa. Viết xong mới thấy mình viết ngớ ngẩn thật. Lại còn bị thằng Sữa Ông Thọ Longevity nói là blog vớ vẩn nữa chứ? Mà blog của nó thì hơn gì. Cực… à thôi. Không nói bậy.


 


Mà suy đi nghĩ lại thì cũng có lúc phải để tâm trí thư giãn một chút, trút hết những gì nghĩ trong đầu ra đi. Thế cho thoải mái. Blog là cái nơi mà con người ta vứt hết những gì hỉ nộ ái ố của bản thân lên đó mà.


 


Sáng nay lại them một sang dậy muộn. Mình đã định dậy sớm, trả cái xe máy thuê hôm qua, bắt chuyến bus 11h45 tới trường nhưng rồi cũng trễ. Tối hôm qua xem trận Brazil – Pháp tới 4h sáng. Hơi tiếc vì Brazil thua. Mà cũng đúng thôi. Hôm qua Brazil chơi lều phều, nhìn phát bực. Chắc tại lâu lâu mình nổi hứng cố thức xem một trận.


 


12h, uể oải bước xuống Coffee Plus ăn đĩa cơm rồi phóng lên xe đến trường. Kể ra phóng xe máy đến trường cũng hay nhưng đi xe bus, ngồi gần 20p trên đó ngắm cảnh đồng quê và nghe nhạc vẫn thú vị hơn. Trường hè này sắp lịch bus kỳ quá! Ít chuyến. Làm kế hoạch của mình cũng bị thụ động.


 


Thư viện hôm nay cũng như hôm qua. Vắng teo. Có mỗi mình mình. Cuối tuần mà. Term hè nữa. Mà thôi, mình chả quan tâm. Việc của mình là lên học bài. Học một lúc chán quá, vào trang web của bọn DTAC xem giá cước và các gói cước GPRS. Có một gòi 39 baht 1 ngày, unlimited. Hí hửng đăng ký nhưng để rồi thất vọng vì mạng rớt lien tục. Hic hic. Vào WAP bằng điện thoại còn rớt huống chi dùng chính cái GPRS đó để kết nối vào máy tính mà chat chit đêm khuya. Có lẽ hôm nay mạng có vấn đề. Tốc độ có 115 Kps, trong khi hôm qua tới 460 Kps. Bực. Sáng mai đến trường sớm tra cứu Bibliography vậy.


 


Nói vụ này mới nhớ là mình là hoàn thành xong cái luận văn rồi. Nhưng mệt nhất là cái vụ Bibliography. Lục lại từng bài báo, từng tờ tài liệu để trích dẫn nguồn. Phát bực bội. Hu hu.


 


Chiều về nhà một lúc thì xem phim The King and The Clown của Hàn Quốc. Xem xong mới thấy điện ảnh của người ta sử dụng ngôn ngữ điện ảnh điệu nghệ và chuyên nghiệp như thế nào! Đâu cần nói nhiều! Thông qua cách chuyển cảnh, cách thể hiện ngôn ngữ hình thể, ngôn ngữ của các cảnh chuyển động mà nó đưa đến khá nhiều thông tin, cả về nội dung lẫn bối cảnh lịch sử ở thế kỷ 16 ở Hàn Quốc. Diễn viên diễn cũng xuất sắc nữa. Nội dung là một câu chuyện dài kể về hai người đàn ông hát rong. Họ là hai người đồng tính. Họ yêu nhau nhưng vẫn xưng với nhau là huynh đệ. Họ che chở và bảo vệ cho nhau. Định mệnh xô đẩy họ khi họ phải lên Seoul kiếm sống bằng nghề hát rong. Những vở kịch tố cáo nạn tham nhũng của quan lại và chỉ trích các thói xấu của nhà Vua làm họ suýt bị mất đầu. Nhưng may thay, nhà Vua lại thích những vở kịch đó và kéo họ về cung để diễn. Thông qua những vở kịch, nhà Vua phát hiện ra được những quan lại tham nhũng, gian ác, những vụ bê bối cũng như những âm mưu thâm độc trong hoàng cung. Cứ mỗi vở kịch của hai anh chàng hát rong, nhà Vua lại ra lệnh giết chết một tên quan lại tham nhũng hay một ả cung nữ có âm mưu giết hại Hoàng thái hậu. Nhưng oái oăm thay, nhà Vua lại đem lòng yêu mến gã hát rong có dáng điệu uyển chuyển và làn da mịn màng. Lúc này, tình hình trong cung trở nên rối ren do quần thần lo ngại cách ứng xử của nhà Vua, giết hết quan này đến quan nọ. Hoàng phi hiện tại cũng bực tức khi nhà Vua say mê tên hát rong kia mà quên mất mình…


 


Một bộ phim khá kịch tính với nhiều tình huống thắt nút, mở nút, cuốn hút người xem từ đầu đến cuối. Có thể nói đây là một bộ phim về chủ đề đồng tính. Theo Frankie thì nó mang nhiều tính chất kể lại lịch sử một triều đại ở Hàn Quốc hơn, những chuyện thâm cung bí sử mà bây giờ người ta mới được biết đến.


 


Dù sao thì thông qua bộ phim mới thấy được sức mạnh của truyền thông ảnh hưởng đến một đất nước như thế nào. Chỉ là các vở kịch nhưng bao nhiêu nạn tham nhũng, các thói hư thật xấu của quan lại, nhà Vua thời đó ở Hàn Quốc bị lôi ra ánh sang hết, và để thấy rằng có những con người dũng cảm như hai chàng hát rong kia. Dù trải qua bao nhiêu đau khổ về cả thể xác và tinh thần, nhưng hai người hát rong kia vẫn ước kiếp sau mình vẫn làm nghề hát rong, vẫn đi diễn kịch. Một ước mơ rất lãng mạn và nghệ sĩ.


 


Xem xong thì buồn ngủ kinh khủng. Làm một giấc đến 8h tối. Khi dậy thì roommate đã chạy ra Nino ăn rồi. Mình ngại đi quá, ở nhà lôi gói Pad Thai ăn liền ra nấu ăn. Ăn xong vẫn đói, làm them gói mì xào ăn liền (lại ăn liền) và them 1 cốc sữa chua. Tối nay ăn ít quá. Sao đủ chất tối khuya làm việc đây?


 


Ăn xong chạy đi mượn phim về coi. Uhm, coi bộ phim “Mật mã DaVinci”. Xem hơi chán vì cái cô gì thuyết minh chán quá. Thuyết minh có mấy chỗ sai và không chính xác. Mình bảo roommate tắt thuyết mình luôn, xem chay hay hơn. Nhưng hẹn khi nào có bản đẹp thì mua về coi lại. Coi thuyết minh chộp giựt kiểu này không hiểu mấy. Nhưng dù sao phim cũng hay, có nhiều điều đáng để bàn cãi và nhiều tình tiết bất ngờ. Nhiều chỗ hơi vô lý hehe.


 


Hôm nay đọc blog của bạn Jundat. Trông bạn ấy bề ngoài là thế mà viết blog văn vẻ ghê hehe… Ê, thích khuyên hình giè để tao còn chọn cho… Chưa đi tìm vòng được cho mày đâu nhé!!!


 


Thôi, mỏi tay rồi… Không gõ nữa… Chúc ngủ ngon!!! Những điều hy vọng trong tuần mới:


 



  1. Hùng lo xong passport để qua đây giải quyết vụ web.

  2. Webster’s website hoàn thành sớm và chạy ổn.

  3. Đức dàn xong trang demo và Nam làm code xong trước ngày 15-7 hic hic

  4. Hoàn tất mấy thứ lặt vặt cho luận văn, gửi bà Gloria và mong bà ấy hồi âm sớm hic hic. Bà Gloria dạo này lười check mail quá huhu.

  5. … và cuối cùng là ước mong một cục tiền to đùng rớt xuống trước mặt mình… Hmm… 1000USD xài đỡ cũng được. Dành 100USD bay về VN café với anh em, 350USD mua em ZEN Vision M về giải trí những lúc buồn, số còn lại để mua quà cho anh em TRAVIPMEDIA (sao mình tốt thế nhỉ). Mà nói vậy thôi, bao giờ cục tiền đó mới rớt xuống trước mặt mình chứ… Ngủ thôi. Sắp mơ rồi!!!

7 nhận xét:

  1. bóc tiem (chả ai tranh hehe)
    thôi cố gắng học tập và làm việc còn về vui vầy với anh em anh ạ hehe
    ước mơ của anh nhỏ nhoi nhỉ, của em cũng thế, thêm vài số 0

    Trả lờiXóa
  2. btw blog thế này cũng hay đấy chứ có làm sao đâu hehe

    Trả lờiXóa
  3. troi oi, ba`i nay nha?m wa'... tu nhien leo len blog ban luan phim anh. Ro~ chuoi! kekeke... Blog ong hay day chu, chi co moi bai nay la buoi!!! kakaka

    Trả lờiXóa
  4. viet gi ma dai the bac Frankie ơi, doc moi het ca mat :((

    Trả lờiXóa
  5. cái blog này co gì mà ngớ ngẩn?

    Trả lờiXóa
  6. Hế, nhắc tên tao trong blog kìa, khiếp vật, chừng nào rảnh buzz cái, nói chuyện nghiêm túc

    Trả lờiXóa
  7. Điều thứ năm là hợp lý nhất..hehe.Ah quên, anh reset giùm em cái pw mail-box. Hôm nọ, em reinstall cái windows nên mất toi rồi.

    Trả lờiXóa