Thứ Hai, 10 tháng 7, 2006

Khoảng tối...




"Ai cũng có bí mật của riêng mình... và bí mật đó sẽ theo bạn suốt cuộc đời..."

Trích trailer phim Chuyện của Pao

Rồi một lần nói chuyện với một người bạn, tôi hỏi về bí mật của cậu ta. Cậu ta trả lời:

"Cậu biết thừa là nếu tớ có làm điều ấy thì tớ cũng sẽ không nói ra đâu mà..."

Lại vừa đọc blog của một người bạn:

"... thì sao chứ? Ai cũng có khoảng tối của riêng mình mà..."

Trong số chúng ta ai có khoảng tối của riêng mình? Tôi xin cam đoan là tất cả. Khoảng tối đó tồn tại âm ỉ trong lòng, muốn thoát ra nhưng không thể. Khoảng tối đó có thể là các lầm lạc trong quá khứ, những tật xấu, những suy nghĩ bị coi là bệnh hoạn, những thù hằn, ghen tị, những mưu đồ xấu xa, v.v... Khoảng tối đó có lúc bị vạch trần, có lúc vô tình bị soi mói, có lúc do chính chủ nhân phơi bày ra ánh sáng. Khoảng tối bị cất giữ cẩn mật vì nhiều lý do: sợ bị bẽ mặt, sợ bị chê trách, sợ phải đối mặt với sự thật. Chính cái cảm giác sợ bị phơi bày đó làm cho người ta phải sống tốt hơn. Nhưng đôi khi chính nó lại làm cho người ta sống trong ảo tưởng, tự lừa dối chính mình.

Có khoảng tối do chính bản thân đặt ra và cũng có khoảng tối bị xã hội áp đặt. Ai cũng có khoảng tối của riêng mình. Khoảng tối đó có nên được tôn trọng??? Thôi thì hãy cứ để khoảng tối mãi là khoảng tối, theo đúng nghĩa của nó.

Tôi cũng có khoảng tối của riêng mình. Tôi luôn lờ tịt nó đi, coi như nó không tồn tại trong cuộc sống. Thỉnh thoảng nó lại hành hạ tôi nhưng thôi, cuộc sống cũng phải có khoảng sáng và khoảng tối chứ. Miễn là tôi sống thật, sống tốt với mọi người! OK, done!

Và hơn nữa, tôi không sợ sự đánh giá của mọi người. Vì tôi vẫn tự tin, tôi là tôi!

1 nhận xét: