Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2007

Vấn đề cần quan tâm: Về một nữ sinh giết bố và quả bom bạo lực gia đình




Nhà văn VÕ THỊ HẢO

Dù không ai muốn nói tới, hoặc có nói tới nhưng ngại nhấn mạnh về vấn nạn này, nhưng càng ngày, quả bom bạo lực gia đình càng trở nên nguy hiểm và đe doạ mạnh mẽ đến sự an lành của rất nhiều thành viên trong gia đình và trong xã hội.


Đơn cử một thí dụ nhỏ: chỉ trong ba ngày từ 23 đến 26 tháng 2/2007 đã có tới hai vụ bạo lực gia đình hết sức bạo ngược và thương tâm, khiến báo chí không thể làm ngơ. Một trường hợp do người chồng mâu thuẫn với vợ, nhân lúc vợ đang giặt đồ đã hung hãn chém vào đầu người vợ tội nghiêp, đẩy vợ xuống ao rồi còn lao theo chém nhiều nhát để giết kỳ chết. Một trường hợp khác, chỉ do muốn chiếm đoạt vài trăm đô la của gia đình vợ để ăn nhậu mà người chồng đã đang tâm giết vợ rồi còn tạo hiện trường giả để hòng trốn tội giết người.

Đặc biệt, vụ nhức nhối nhất, xẩy ra vào ngày 23/2/07, là vụ cô bé Trần Thị Chi- học sinh lớp 10A3 tại một trường phổ thông thành phố Yên Bái đã dùng dao thái rau đâm vào lưng bố vì thấy bố đang bóp cổ mẹ! Cần lưu ý rằng, cô bé Chi vốn là một đứa con ngoan, một học trò chăm chỉ. Nhưng cô bé đã chịu rất nhiều đau khổ và sinh bệnh trầm uất trước cảnh bạo lực của chính gia đình cô. Nhiều lần cô bé đã chứng kiến cảnh bố đánh mẹ và nhiều lần định tự tử vì quá đau đớn.

Đương nhiên, không thể chấp nhận được việc một đứa con giết bố. Kẻ sát nhân vị thành niên này sẽ bị pháp luật trừng phạt. Nhưng cần lưu ý rằng Chi là một cô bé đã bị bạo lực gia đình đặt vào một tình thế hết sức ngặt nghèo. Là một con người, lại là đứa con của mẹ, Chi có thể lựa chọn cách đứng yên thờ ơ nhìn bố đánh đập và bóp cổ mẹ đến chết không? Nếu Chi có thể sắt đá mà đứng yên trong khi bố bóp cổ mẹ, hoặc hoảng sợ mà bỏ chạy, cô sẽ không phải ra trước vành móng ngựa, nhưng có thể mẹ cô đã chết!

Chúng ta căm phẫn trứơc tội sát nhân. Nhưng cũng đáng hãi hùng thay những kẻ có trái tim bằng gang thép, thờ ơ và sắt đá trứơc nỗi đau của người khác. Việc một cô nữ sinh có lòng thương người, lại ngoan ngoãn, chỉ trong một lúc bột phát căm phẫn và lo sợ cho tính mạng của mẹ mà nhân tiện đang có con dao trong tay đã phạm vào tội giết người là một hình ảnh khá đặc trưng, báo động về nạn bạo lực gia đình hiện đã lên tới mức quá nguy hiểm cho an ninh xã hội.

Từ lâu rồi, khi thiếu vắng sự quan tâm của những người có trách nhiệm tại chính quyền địa phương phường xã, những kẻ dùng bạo lực với người thân đã không bị trừng trị, nạn nhân không được che chở và bảo vệ kịp thời, dẫn đến quả bom bạo lực gia đình phát nổ, gây đau thương về thể xác và tâm hồn cho bao ngừơi. Đặc biệt, trong tình hình hiện nay, nhu cầu tiêu xài được kích thích đến cao độ qua các phương tiện, trong khi đó, nạn thất nghiệp, nạn cờ bạc rượu chè trai gái điếm đàng lại hình thành khắp nơi, khiến cho nhiều gia đình bị bế tắc, sinh cảnh nồi da nấu thịt.

Rõ ràng, đã đến lúc không thể thờ ơ trước bạo lực gia đình. Cần hành động ngay lập tức. Cần thay đổi ngay từ trong quan niệm của những thành viên có trách nhiệm bảo vệ an ninh xã hội, rằng, bạo lực gia đình là vấn đề cần phải đầu tư nhân tài vật lực xứng đáng để giữ gìn, thì mới có thể bảo vệ được tối thiểu nền an ninh xã hội. Nỗi đau của mỗi con người do bạo lực gia đinh không thể coi là chuyện của riêng họ và bỏ mặc họ sống trong địa ngục gia đình. Khắp nơi, đâu đâu cũng có những thế hệ bạo chúa trong gia đình nối tiếp nhau ra đời.

Cần phải có những thiết chế thực sự hữu hiệu để cứu mỗi cá nhân ra khỏi bạo lực gia đình, để hàng triệu trẻ em và người lớn không bị tật nguyền về tâm hồn và kể cả thể xác.

Một đất nước văn minh phải là đất nước không có chỗ cho bạo lực gia đình.

Nhà văn Võ Thị Hảo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét